Quý Dư Khảng nghe được suy nghĩ trong đầu đó, không nhịn được liếc nhìn em trai mình, thấy Tích Bảo đang đăm chiêu nhìn tờ giấy. Ngồi bên phải cậu, Uông Độ đợi mãi mà không thấy giấy được chuyền lại, sốt ruột viết thêm một tờ nữa: [Giờ đến lượt cậu nói xem cậu có cách nào?]
Không phải Uông Độ nóng vội, mà thực sự là nửa năm nay chẳng có tiến triển gì, hệ thống cứ lải nhải trong đầu cậu ta mãi.
Hơn nữa, nửa năm qua, cậu ta dồn hết tâm sức vào Đan Dư An, chẳng buồn lấy lòng bố mình nên tiền tiêu vặt bị cắt giảm đáng kể. Cậu ta cũng muốn nhanh chóng hoàn thành sự kiện then chốt để lĩnh thưởng nhiệm vụ.
Quý Dư Tích mở tờ giấy ra xem, rồi viết lại: [Mình chưa nghĩ ra.]
Uông Độ tức điên, quay phắt lại mắng Quý Dư Tích: “Mày dám chơi tao à!”
Rầm! Quý Dư Khảng đập mạnh quyển sách xuống bàn Uông Độ.
Cả lớp lập tức im phăng phắc, ngay cả vẻ mặt Uông Độ cũng sượng lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play