Rời khỏi tòa nhà Tinh Không, Cố Dữ Miên lên một chiếc huyền phù khí công cộng.

Trong thời đại tinh tế này, giao thông mặt đất đã hoàn toàn bị loại bỏ, và các hành tinh phụ đã phổ biến loại phương tiện bay lơ lửng này. Hiện tại, chính quyền duy nhất trong tinh tế này được gọi là Đế quốc Oliver, bao gồm ba hệ sao, một hành tinh thủ đô và 47 hành tinh phụ. Tháp khắc tinh, nơi Cố Dữ Miên đang ở, chỉ là một hành tinh phụ ở rìa, với nền công nghiệp và khoa học công nghệ không mấy phát triển.

Nghe đâu ở hành tinh thủ đô còn có các phương tiện giao thông tiên tiến hơn nữa.

Mười phút sau, Cố Dữ Miên đứng trước cửa nhà.

Ngôi nhà này là do nguyên chủ thuê, nằm ở tầng giữa của một khu dân cư. Điều kiện ánh sáng và các tiện nghi cơ bản cũng tạm được. Vì hôm qua không kịp dọn dẹp, Cố Dữ Miên đã dành cả buổi chiều để lau dọn vệ sinh.

Dọn dẹp xong thì đã là buổi tối, Cố Dữ Miên gọi một phần đồ ăn giao tận nơi.

"Đã đến thì phải an tâm ở lại." Trong lúc chờ đồ ăn, Cố Dữ Miên quyết định xem livestream để học hỏi – mặc dù mục tiêu ban đầu chỉ là nhận mức lương cơ bản, nhưng đã làm việc gì thì phải tận tâm với việc đó. Đã nhận tiền của người ta thì tuyệt đối không thể làm qua loa được.

"Tiểu A, hãy giúp tôi kết nối tinh võng," cậu nói. AI tích hợp trong quang não của Cố Dữ Miên có tên là Tiểu A.

"Vâng ạ," Tiểu A đáp, " Vui lòng xác minh dấu vân tay và đeo thiết bị truyền cảm."

Trước mắt Cố Dữ Miên xuất hiện một màn hình ánh sáng từ hư không, cậu đặt ngón cái lên màn hình, sau đó gắn một thiết bị truyền cảm nhỏ hình tròn bằng kim loại lên thái dương, rồi nhắm mắt lại.

Trong giây tiếp theo, một thế giới kỳ diệu hiện ra trước mắt.

Trông giống như một trò chơi VR (1), nhưng lại thật hơn rất nhiều. Cố Dữ Miên lơ lửng giữa vũ trụ mênh mông, nhìn trái rồi nhìn phải, linh hồn của một cư dân bản địa đến từ Địa Cầu cổ lại một lần nữa bị sự tiên tiến của khoa học kỹ thuật làm choáng ngợp.

(1) Game VR hay còn gọi là Trò chơi thực tế ảo, là những video game được chơi với các thiết bị VR. Thiết bị VR thường là kính lập thể với tai nghe và các thiết bị điều khiển cầm tay khác, giúp người chơi có thể cảm nhận được sự mô phỏng hết sức chân thật thông qua.

Trước mắt cậu là những khối lập phương nhỏ lơ lửng, trên đó ghi các tiêu đề như "Tư liệu," "Giải trí," "Liên lạc," và nhiều mục khác, trông giống như các ứng dụng trên điện thoại ngày xưa. Cố Dữ Miên nhấn vào mục "Giải trí" và chọn nền tảng livestream Tinh Không.

Nền tảng livestream Tinh Không thực sự rất nổi tiếng. Cậu mới chỉ vào server của Tháp Khắc tinh, chưa vào chưa  vào server toàn cầu, nhưng số người trực tuyến đã lên tới con số khủng khiếp là 200 triệu. Phải biết rằng số dân thường trú của cả Tháp Khắc tinh cũng chỉ có 500 triệu người.

Cố Dữ Miên không biết bản thân sẽ livestream với nội dung gì. Nền tảng này không giới hạn nội dung của các streamer. Nguyên chủ trước đây hẳn phải có một tài năng nào đó nên mới được ký hợp đồng làm streamer, nhưng Cố Dữ Miên hoàn toàn không hay biết gì về điều đó.

Từ nhỏ đến lớn, Cố Dữ Miên giỏi nhất là chăm sóc động vật, từ đó phát triển thêm nhiều kỹ năng liên quan – Cậu giỏi chế biến thức ăn ngon cho thú, giỏi cho các con non bú sữa, giỏi dỗ các con vật nhỏ ngủ. Nhưng những kỹ năng này lại không thể dùng để livestream.

Cố Dữ Miên chọn bừa một mục phân loại và bước vào một phòng livestream để xem thử tình hình.

Phòng livestream này có một streamer là một chú mèo Maine Coon cực kỳ xinh đẹp. Bối cảnh là một căn phòng ấm cúng với tường dán giấy, đây hẳn là nhà của nó. Bên cạnh nó là một chiếc nôi nhỏ, bốn chú mèo Maine Coon con không ngừng thò đầu ra, tò mò nhìn về phía ống kính. Streamer lần lượt liếm đầu từng chú một.

Livestream trong thời đại tinh tế cũng dạng là toàn tức (holographic). Cố Dữ Miên cảm giác như mình đang đứng trong căn phòng đó, thậm chí có thể ngửi thấy mùi sữa ngọt ngào. Cậu có thể nhìn, nghe, ngửi, cảm nhận, nhưng thực tế lại không chạm được vào bất kỳ thứ gì.

Nhìn cảnh tượng cả gia đình năm chú mèo, trái tim của Cố Dữ Miên lập tức tan chảy vì sự đáng yêu.

Chỉ có điều, cảnh tượng này cũng có một vài điểm chưa hoàn hảo. Bộ lông của chú mèo Maine Coon streamer trông có vẻ khá rối, và móng vuốt của nó dường như đã lâu không được cắt, sắp đâm ngược lại vào lớp đệm thịt.

Chú mèo Maine Coon streamer nhìn về phía camera, mở miệng nói chuyện như con người:

"Chào mọi người, tôi là streamer Banana Đại Đại, nếu thích thì nhớ bấm theo dõi nhé!"

Cố Dữ Miên: "......"

"Hôm nay dạy các ông bố mới làm cha," streamer liếm tay mình và nói, "Cách dùng bình sữa cho con bú khi vợ không có ở nhà."

Cố Dữ Miên nhìn, lúc này mới nhận ra mình đã nhấn vào kênh "Cha mẹ và con cái." Kênh này nổi tiếng nhất với đủ loại hướng dẫn, như livestream cho con bú sữa, livestream đưa con đi chơi, thậm chí có cả livestream hướng dẫn làm bài tập về nhà.

"Trước tiên chúng ta đổ sữa vào bình đã," streamer nói. Lập tức, anh ta biến thành hình dạng con người – là một người đàn ông đeo tạp dề. Anh ta cầm một hộp sữa bằng giấy, rót sữa vào bình.

Cố Dữ Miên: "...???"

Khoan đã, cho mèo con uống sữa bò? Lại còn không pha loãng chút nào???

Sau đó, streamer dí thẳng bình sữa vào mặt những chú mèo con. Mũi của chúng khẽ động đậy, Cố Dữ Miên gần như có thể nhìn thấy biểu cảm phản kháng và ghét bỏ rõ ràng trên mặt chúng. Cuối cùng, chúng chỉ kêu "meo meo" vài tiếng, miễn cưỡng bắt đầu uống.

Streamer mỉm cười mãn nguyện: "Mấy bé cưng cũng uống rất vui vẻ rồi, mọi người đã học được chưa?"

Cố Dữ Miên: Vui vẻ chỗ nào hả?!

Nếu không có sữa mèo, thứ phù hợp nhất cho mèo con uống hẳn phải là sữa dê, vì nhiều mèo con bị không thể dung nạp lactose (2). Hơn nữa, với cách cho bú thô bạo như của streamer, mèo con chắc chắn sẽ cảm thấy rất khó chịu khi uống.

(2) Lactose là đường chính (hoặc carbohydrate) tự nhiên có trong sữa.

May mắn thay, trong thời đại tinh tế này, thể chất và trí tuệ của động vật đã được nâng cao đáng kể. Nếu không, với kiểu chăm sóc không đáng tin cậy của "ông bố bỉm sữa" này, muốn các con non lớn lên khỏe mạnh quả thật là điều quá khó khăn.

Cố Dữ Miên nhìn phần bình luận, nghĩ rằng mọi người cũng sẽ có cùng suy nghĩ với cậu. Nhưng nào ngờ, bình luận lại toàn là lời khen ngợi.

【Học được rồi, streamer thật chu đáo! Mấy bé trông có vẻ rất vui vẻ.】

【Tư thế cho bú của streamer không tệ, không giống bố tôi ngày trước, xém nữa là làm tôi sặc chết.】

【Sữa bò cũng được đấy, trước đây tôi cho mèo con nhà tôi ăn sữa chua đông lạnh, nó nôn ra hết luôn.】

Cố Dữ Miên: "..."

Sữa bò vẫn không tính là thái quá, vậy mà còn có người cho ăn sữa chua đông lạnh?!

Nhìn livestream và bình luận, cậu bỗng nhận ra một vấn đề rất nghiêm trọng. Suy nghĩ một lúc, Cố Dữ Miên thoát khỏi phòng livestream đó và chuyển sang một phòng khác.

Đây là một phòng livestream trong khu vực đời sống, streamer là một chú chó Golden Retriever (3), đang dạy cách chải lông cho đồng loại.

(3)

Nó trực tiếp cầm một cái lược nhựa dành cho nhân loại, đặt lên người bạn mình rồi chải từ đầu đến đuôi, chẳng thèm để ý đến lực tay hay từng lớp lông. Cố Dữ Miên thấy rõ là da của con chó kia bị kéo đỏ ửng cả lên.

Streamer nói: "Mọi người chú ý đến kỹ thuật của tôi nha, chải thế này sẽ rất thoải mái, cảm giác đau giảm đi nhiều."

Bình luận:

【Học được rồi.】

【Streamer thông minh thật! Trước đây tôi làm theo cách người khác dạy, chải đau muốn khóc luôn.】

Cố Dữ Miên: "......"

Chuyển sang kênh ẩm thực.

"Hôm nay cùng mọi người đến ăn ở nhà hàng nổi tiếng nhất hành tinh Tháp Khắc." Streamer hươu cao cổ nói, "Ở đây có món ăn của đủ mọi chủng loài, bây giờ chúng ta bắt đầu gọi món nhé."

Trong chế độ livestream toàn tức, khán giả có thể ngửi và nếm được mùi vị của các món ăn. Để chiều lòng nhiều người xem hơn, streamer đã gọi hàng loạt món đặc sản nổi bật trong thực đơn của rất nhiều loài.

Cố Dữ Miên là một nhân viên chăm sóc gấu trúc, nhưng từ nhỏ nhà cậu đã nuôi mèo nuôi chó, từng làm việc ở cả bệnh viện thú y lẫn sở thú, nên hầu như loại động vật nào cậu cũng từng chăm qua. Với con mắt chuyên nghiệp của một người chăm nuôi, cậu thấy những món ăn kia đối với động vật thật sự chẳng thể gọi là "mỹ vị cao cấp".

Thịt bị xay quá nhuyễn khiến mất dinh dưỡng, rau thì lại cho quá nhiều, tất cả đều xào chín nhừ. Mèo là loài ăn thịt, vậy mà trong bát "cơm mèo cao cấp" này, rau chiếm gần 40%.

Phần cơm mèo giá 200 tinh tệ ấy, trong mắt Cố Dữ Miên hoàn toàn không đạt chuẩn. Nếu đem cho mấy "tổ tiên mèo" mà cậu từng nuôi hồi trước ăn, chúng thậm chí còn chẳng buồn ngửi.

【A a a a ngon quá trời ơi!!】

【Đúng là nhà hàng cao cấp, sau này mình cũng phải để dành tiền đến ăn một bữa.】

【Ngon hơn mấy quán nhỏ làm nhiều.】

Cố Dữ Miên: "......"

Cậu rốt cuộc cũng nhận ra rồi — động vật ở thời đại tinh tế này, hoàn toàn không biết tự chăm sóc bản thân, cũng chẳng biết cách sống cho tử tế — ngay cả kiến thức cơ bản như "sữa dê là lựa chọn thay thế tốt nhất cho mèo con nếu không có sữa mẹ", mà toàn tinh tế không một ai biết.

Kết hợp với những tư liệu lịch sử mà hôm qua cậu mới tìm hiểu sơ qua, Cố Dữ Miên nghĩ một chút liền hiểu được lý do.

Kiếp trước, có lẽ là vào khoảng hai ba chục năm sau khi cậu qua đời vì tai nạn giao thông, Trái Đất đã hứng chịu một thảm họa tận thế kinh hoàng.

Trong cơn đại họa đó, rất nhiều tri thức và văn hóa vốn dĩ đã chẳng được bảo tồn tốt, sau đó nhân loại và động vật lại vì tranh giành tài nguyên mà trở mặt thành thù. Dù khi đó có ai biết những kiến thức kia, e là cũng chẳng có cơ hội truyền lại đời sau.

Hơn nữa, sau khi thức tỉnh, bất kể là động vật hoang dã hay vật nuôi, tất cả đều bắt đầu mù quáng bắt chước lối sống và thẩm mỹ của con người.

Điều này tuy cũng có mặt tích cực — tránh được việc phải bắt đầu từ con số không trong thời gian quá dài. Dựa vào nền tảng văn minh khoa học và văn hóa của loài người, các loài động vật nhanh chóng mở rộng ra vũ trụ và bước vào thời đại liên tinh sớm hơn. Nhưng thực tế, lối sống của con người vốn dĩ không hề phù hợp với chúng.

Chính điều đó đã dẫn đến cục diện hiện tại.

Khi đang chìm trong suy nghĩ, chuông cửa bỗng vang lên — đồ ăn giao đến rồi.

Cố Dữ Miên thu hồi suy nghĩ, nhận lấy hộp đồ ăn, rồi ngồi xuống ban công để ăn.

Căn hộ thuê này tuy không lớn, nhưng lại có một ban công nhỏ. Công nghiệp ở hành tinh Tắc Khắc không quá phát triển, ngồi ở ban công có thể ngắm nhìn bầu trời sao bao la, huyền ảo.

Cố Dữ Miên vừa ngắm sao vừa ăn cơm. Ăn xong, cậu lại quay vào nhà, lấy một chai nước khoáng mang ra, tưới cho mấy chậu cây trên ban công vốn đã héo úa một nửa.

Cậu thấy nhớ nhà.

Nhớ cha mẹ mình, nhớ bạn bè và đồng nghiệp, còn cả hai bé gấu trúc mũm mĩm của cậu – Nhị Nồi và Tam Nồi.

Cố Dữ Miên không hề hay biết, ngay lúc cậu đang làm những việc ấy, bên ngoài ban công, giữa không trung, có một chiếc camera siêu nhỏ đang lấp lánh ánh đỏ.

Ống kính của camera đang hướng thẳng về phía cậu — ở trạng thái hoạt động.

.....

Cùng lúc đó, tại Cảng vũ trụ số 1 của hành tinh Tháp Khắc.

Là cảng vũ trụ lớn nhất trên hành tinh Tháp Khắc, nơi đây đón tiếp hàng vạn tàu vũ trụ và phi thuyền neo đậu, mỗi ngày phục vụ hàng trăm nghìn lượt hành khách. Tuy nhiên, thông thường khi đêm xuống, lưu lượng người sẽ giảm đi đáng kể.

Thế nhưng tối nay lại là một ngoại lệ.

Rõ ràng đã là tám giờ tối, vậy mà cảng vũ trụ lại chật kín người. Đủ mọi chủng loài động vật, có cả những gia đình dắt díu nhau đến, có ông bà già dìu nhau từng bước, có người nâng niu ôm bó hoa trong tay. Với số lượng người đông đảo như vậy, lẽ ra phải rất ồn ào, vậy mà cả một cảng vũ trụ rộng lớn lại yên lặng lạ thường.

Phía trước đám đông là các phóng viên truyền thông, họ cũng im lặng, thậm chí còn chưa bật máy quay.

"Mẹ ơi," cuối cùng có một đứa trẻ không nhịn được hỏi, "chúng ta đang đợi ai vậy ạ?"

"Suỵt." Người mẹ bế bé con lên, nhẹ giọng thì thầm bên tai, "Chúng ta đang đợi Bệ hạ đó, con biết không? Bệ hạ từng cứu mạng cả nhà mình đấy."

Hai mươi năm trước, Trùng tộc xâm lược, hành tinh Tháp Khắc — vốn là hành tinh phụ cận biên giới — trở thành mục tiêu đầu tiên bị tấn công.

Nếu năm đó vị quân chủ khi ấy mới chỉ hai mươi tuổi không đích thân ra trận chỉ huy, Tháp Khắc sớm đã bị hủy diệt trong sự tàn bạo của Trùng tộc. Vì vậy, mặc dù những năm qua dân chúng có đủ lời khen chê về vị quân vương này, nhưng những ai từng trải qua cuộc chiến ấy đều thật lòng mang ơn người.

Vài phút sau, một hạm đội đáp xuống cảng vũ trụ lơ lửng giữa không trung.

Vạn vì sao lấp lánh, cảnh tượng vừa tráng lệ vừa hùng vĩ. Trên thân mỗi chiến hạm đều khắc họa biểu tượng của đế quốc và hoàng thất. Trong số đó, cánh cửa của chiếc chiến hạm lớn nhất đang từ từ mở ra.

Một người được quần thần vây quanh, từ trên chiến hạm bước xuống.

Hàng trăm nghìn người tại cảng vũ trụ chìm trong sự tĩnh lặng tuyệt đối, không một ai mở miệng.

Vị quân vương ấy không thích bị bàn tán. Trên mạng, trong các tạp chí hay bản tin, hầu như không hề có ảnh chụp của ngài — hình dạng nhân loại đã hiếm, hình dạng thú nhân thậm chí chưa từng lộ diện một lần.

Đây là vị quân chủ kiệt xuất nhất trong hàng ngàn năm lịch sử của Đế quốc Oliver.

Sự tàn bạo của ngài cũng nổi tiếng không kém gì sức mạnh tinh thần vượt trội. Ngài kế vị khi chỉ mới hai mươi tuổi — một độ tuổi quá nhỏ bé trong thời đại mà tuổi thọ trung bình là năm trăm tuổi — khiến các thế lực khắp nơi đều thèm khát dòm ngó ngai vàng.

Thế nhưng, vị quân vương vừa mới trưởng thành ấy đã gánh vác toàn bộ áp lực và lời gièm pha, thân chinh ra tiền tuyến, mất bảy năm để tiêu diệt hoàn toàn Trùng tộc đã quấy nhiễu đế quốc suốt hàng thế kỷ. Trở về không đầy một năm, ngài dùng bàn tay sắt lập tức thanh trừng và cải tổ, quét sạch mọi thế lực bất trung.

Chỉ số tinh thần được chia từ cấp E đến cấp S, vậy mà theo dữ liệu từng được công bố chính thức, khi vừa trưởng thành, chỉ số tinh thần của quân chủ đã đạt cấp SSS — một con số gần như không tưởng.

Nhưng đi kèm với những chiến công hiển hách đó, là không ít lời đồn rùng rợn. Trong đó kinh hoàng nhất là: ngài giết cha để đoạt ngôi.

Lúc này đây, cả cảng vũ trụ vẫn im lìm đến nghẹt thở.

Phó hành chính của hành tinh Tháp Khắc run rẩy bước lên đón tiếp, đích thân dâng bó hoa, nhưng lại bị ngó lơ.

"Bệ, bệ hạ..." Phó hành chính lau mồ hôi, cố kìm nén nỗi sợ hãi, lấy hết can đảm nói tiếp: "Chúng thần đã tập hợp đầy đủ các quý nam quý nữ đến tuổi kết hôn trên Tắc Khắc tinh, hiện đang chờ ngài chọn—"

Mới nghe đến nửa câu đầu, thư ký đi cạnh quân vương đã lập tức toát mồ hôi lạnh, trong lòng thắt lại.

Quả nhiên, ngay giây tiếp theo.

Vị quân vương dừng bước, ánh mắt lạnh lùng lướt qua gương mặt của phó hành chính.

Nhìn thấy vẻ mặt của viên thư ký bên cạnh quân vương, phó hành chính lập tức nhận ra có chuyện chẳng lành. Ông ta cười gượng, lùi lại nửa bước, thấy sắc mặt quân vương vẫn dửng dưng, còn tưởng mình may mắn thoát nạn.

Ngay sau đó — ông ta lập tức bị một luồng sức mạnh khủng khiếp quật văng ra ngoài!

Thư ký và các sĩ quan cận vệ phía sau quân vương đều nhắm mắt lại, dân chúng đứng dọc hai bên đường cũng đồng loạt lùi lại nửa bước theo phản xạ.

Phó hành chính mập mạp, khi bị ném lên không trung đã hóa lại nguyên hình là một con vịt, rồi rơi "bịch" xuống đất, ngất lịm tại chỗ.

Toàn trường im phăng phắc.

Quân vương chỉ khựng lại một lát, rồi tiếp tục bước đi.

Thấy Bệ hạ không có ý nổi giận thêm, thư ký và cận vệ thở phào nhẹ nhõm, vội vã theo sát, hộ tống ngài lên chiếc phi thuyền chuyên dụng lơ lửng. Tiếng động cơ khởi động vang lên, bầu không khí căng như dây đàn tại cảng vũ trụ cuối cùng cũng được thả lỏng như vừa sống sót sau tai nạn.

Bên trong phi thuyền.

Nếu vừa nãy có dân chúng nào tận mắt nhìn thấy dung mạo của quân vương, chắc chắn sẽ kinh ngạc không thốt nên lời.

Ngài có vai rộng, chân dài, sở hữu một gương mặt tuấn tú không hề tương xứng với khí chất âm u và lạnh lùng kia — chỉ cần nhìn thêm vài giây thôi cũng đủ khiến tim người ta đập chậm lại.

Quân phục chỉnh tề, mái tóc bạc, môi mỏng, đôi đồng tử mang sắc xám lam u trầm.

Dựa vào vẻ ngoài xuất chúng cùng quyền lực khuynh đảo thiên hạ, đã từng có vô số nam thanh nữ tú quý tộc tại thủ đô tinh nguyện dâng mình, tranh nhau tiếp cận. Nhưng vị bệ hạ của họ lại là người theo chủ nghĩa không kết hôn. Nội Các thúc ép suốt bao nhiêu năm, song kết quả chỉ có thể là thất vọng.

Vừa bước lên phi thuyền lơ lửng, một màn hình ánh sáng liền hiện lên giữa không trung, kèm theo tiếng nhạc vui tươi lạc lõng giữa bầu không khí đang căng như dây đàn.

"Bệ hạ," thư ký lau mồ hôi, cố gắng giải thích, "đây là đoạn video do Tháp Khắc tinh thực hiện để chào mừng ngài vi hành..."

Ngay sau đó, giọng nói run rẩy nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh của một nữ MC vang lên từ màn hình:

"Nhiệt... nhiệt liệt hoan nghênh bệ hạ đến Tắc Khắc tinh thị sát, vì sự kiện này, chúng tôi đã..."

— Nhiệt liệt hoan nghênh?

Sắc mặt quân vương thoáng hiện vẻ giễu cợt.

Thư ký cảm nhận rõ sự bất mãn của ngài, vội vàng chuyển sang kênh khác.

"Đây là các quý tộc trẻ tuổi đến tuổi kết hôn của Tháp Khắc tinh," màn hình lập tức chuyển sang hình ảnh một nhóm nam nữ có ngoại hình xuất sắc, đang ngồi yên trong một phòng tiếp khách sang trọng. Giọng nói phóng viên vang lên ngoài màn hình: "Rất có khả năng bệ hạ sẽ chọn người phù hợp từ trong số họ..."

Sắc mặt quân vương tối sầm lại.

Mồ hôi lạnh túa ra đầy trán thư ký, anh ta lập tức đổi kênh lần nữa. Tháp Khắc tinh này rốt cuộc là chuyện gì vậy? Từ phó hành chính đến dân chúng đều quá to gan rồi!

Ai mà không biết bệ hạ theo chủ nghĩa không kết hôn, dù có bị nội các nài nỉ thế nào thì điều mà ngài ghét nhất chính là mấy từ liên quan đến "xem mắt" hay "kết đôi".

Màn hình lại nhấp nháy, vài giây sau, một hình ảnh khác xuất hiện — một ban công nhỏ.

Thư ký quan sát màn hình, lập tức nhận ra bản thân trong lúc hoảng loạn đã bấm nhầm vào một kênh hoàn toàn không liên quan.

Tắc Khắc tinh vốn không phải hành tinh có người Trái Đất sinh sống, cư dân là loài khác, số lượng nhân loại tại đây chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Do tính chất đặc biệt của nhân loại, và cũng bởi từng xảy ra một vài sự kiện cực đoan trong quá khứ, nên trong thời gian quân vương lưu lại Tháp Khắc tinh, mọi nhân loại Trái Đất trên hành tinh này đều sẽ bị "quan sát" đặc biệt. Nói cách khác, là bị giám sát.

Tất nhiên, loại giám sát này không xâm phạm quyền riêng tư, chỉ lắp đặt vài camera siêu nhỏ ở khu vực bên ngoài nơi ở.

Vậy mà thư ký lại vô tình chuyển đúng sang kênh giám sát nhân loại Trái Đất.

Trên màn hình, một thanh niên trẻ tuổi, làn da trắng trẻo, khuôn mặt tuấn tú, đang ngồi ăn cơm hộp.

Cậu duỗi dài đôi chân, ngồi vắt vẻo trên bậu cửa sổ, bên ngoài là bầu trời sao rộng lớn. Ánh mắt cụp xuống, không biết đang suy nghĩ điều gì, cả người toát lên vẻ cô đơn, phảng phất nỗi buồn sâu kín.

Cậu thanh niên này mang lại cho người ta một cảm giác rất khác biệt. Ngay cả thư ký, chỉ nhìn thoáng qua cũng có chút thất thần, có một khoảnh khắc tim như mềm lại.

Thật kỳ lạ. Rõ ràng là một nhân loại Trái Đất, vậy mà anh ta lại không thấy ghét bỏ chút nào, thậm chí còn có cảm giác muốn lại gần.

Tuy nhiên, thư ký nhanh chóng lấy lại tinh thần. Việc chuyển nhầm kênh ngay trước mặt quân vương là lỗi vô cùng nghiêm trọng, anh vội vàng xin lỗi:

"Bệ hạ, thần vô cùng xin lỗi!"

Anh định lập tức tắt màn hình đi.

Không ngờ, sau một hồi im lặng thật lâu, quân vương đột nhiên giơ tay, ngăn anh lại:

"Không cần tắt."

Đôi đồng tử xám xanh chăm chú nhìn vào hình ảnh chàng trai trên màn hình, thần sắc quân vương vẫn lãnh đạm, lười biếng, dường như chỉ đang tìm thứ gì đó để giết thời gian.

— Nhưng rồi, ngài đã ngồi xem suốt hai tiếng đồng hồ.


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play