Từ Hữu Phương muốn đến thôn bên cạnh mời đại phu đến khám lại cho Lăng Tinh nhưng lại bị Lăng Tinh từ chối.
Một trăm văn không phải là ít, đặc biệt là với hoàn cảnh gia đình bây giờ. Mua chút bột mì và ít cám về làm đồ ăn trong nhà còn tốt hơn. Cơ thể của cậu, cậu rõ nhất, nó căn bản là không có bệnh.
Nhìn thái độ kiên quyết của Lăng Tinh và cách nhảy nhót trước mặt Từ Hữu Phương để chứng minh mình không sao. Từ Hữu Phương không lay chuyển được Lăng Tinh nên đành thôi.
Có tiền thì mọi chuyện dễ nói. Lăng Tinh không lãng phí thời gian mà thừa lúc cả nhà ăn tối dưới ánh hoàng hôn, cậu nói ra những thứ cần dùng cho việc làm ăn. Nhà nông không phải mùa vụ thì một ngày ăn hai bữa là sáng và tối.
Đến mùa vụ thì một ngày ba bữa, buổi trưa có thêm một bữa ăn khô. Nhà Thẩm vì phải lên núi hái củi, lại còn phải gánh ra trấn bán, điều đó hao tổn sức lực rất nhiều, vì vậy mấy ngày nay cũng ăn ba bữa một ngày.
Chỉ là bữa nào cũng là cháo loãng với cơm đậu thay nhau, nhìn thôi chẳng có chút đồ khô hay đặc nào, ăn vào bụng cũng chỉ là cho đỡ đói, không no được. Cả nhà vừa húp cháo loãng vừa nghe kế hoạch của Lăng Tinh.
Đầu tiên là phải đặt làm một cái lò đất và mấy cái xửng hấp. Thẩm Trình Sơn nói: "Cái xửng hấp mà tiểu Tinh nói là làm bằng gỗ hả? Nếu vậy thì bảo Nhị Lang giúp con làm, nó có chút tay nghề lắm đấy."
Lăng Tinh nhìn sang Thẩm Hồi đối diện chỉ thấy hắn khẽ gật đầu, giọng lạnh lùng vang lên: "Vẽ kiểu dáng cho ta."
Nói xong lại hỏi: "Biết vẽ không?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT