Nghe Tống Trục Lan đồng ý, đám người kia bắt đầu giả nhân giả nghĩa quan tâm cậu.
Nhưng Tống Trục Lan đã chẳng còn hứng thú nghe nữa.
Cậu đứng dậy, đi ngay về phía Thượng Quan Khinh và mấy người kia, dặn dò họ vài điều, cuối cùng trấn an rằng mình chắc chắn sẽ không sao.
“Chị Khinh, lão Ôn, Tử Duy, mọi người yên tâm,” Tống Trục Lan nói, “Tôi đồng ý ở lại không phải vì lời bọn họ nói. Tôi biết rõ tình hình của mình, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”
“Mọi người nên tin tưởng tôi, phải không?”
Lời này từ Tống Trục Lan nói ra, độ tin cậy cao hơn hẳn. Ba người đành đưa hết vũ khí, thuốc men, vật tư trên người cho Tống Trục Lan để đảm bảo an toàn cho cậu. Họ bịn rịn dặn dò một hồi lâu, cuối cùng mới vô cùng bất an mà rời đi. Nhân viên công tác và bác sĩ đi cùng cũng không muốn rời đi, mãi đến khi cả Tống Trục Lan và Tề Sóc đều đảm bảo rằng bất kể chuyện gì xảy ra với mình cũng không liên quan đến họ, họ mới chịu chuẩn bị đi. Trước khi đi vẫn không khỏi lo lắng.
Tống Trục Lan nhìn bóng lưng đám người rời đi, sát ý trong lòng giảm bớt đôi chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play