Chạng vạng, các người chơi lần lượt trở về đại trạch.
Thẩm Vi Niên tuy đầu óc có phần cứng nhắc, nhưng cũng chưa đến mức tự đại đến độ dám lang thang bên ngoài sau khi trời tối.
Cả nhóm bắt đầu lục tục quay về. Thẩm Vi Niên đi ở cuối hàng, phía trước vài người vẫn đang cười cợt, bàn tán chuyện ban ngày bọn họ dọa một người chơi khóc đến nước mắt nước mũi giàn giụa, trông thảm hại chẳng khác gì một con chó. Trên mặt Thẩm Vi Niên không biểu lộ cảm xúc gì.
Phần lớn thời gian, hắn có thể từ những hành vi bắt nạt của người khác mà cảm thấy một chút hả hê. Nhưng kiểu việc như vậy, lặp đi lặp lại mãi cũng trở nên nhàm chán.
Hứng thú của Thẩm Vi Niên không cao, cúi đầu nhìn màn hình điện thoại — đang là một buổi livestream của một nữ chủ bá ăn mặc gợi cảm. Hắn tiện tay tặng một chiếc du thuyền xa hoa, khiến nữ chủ bá mừng rỡ hét toáng lên. Sau đó, hắn khóa màn hình, cất điện thoại vào túi.
"Đây là boss chính sao? Chơi cũng không thú vị lắm."
Thẩm Vi Niên kéo kéo mái tóc tím của mình, khẽ “chậc” một tiếng rồi đưa mắt nhìn quanh. Xung quanh bọn họ là từng lớp rừng cây bao phủ, ánh hoàng hôn xuyên qua các tán lá chiếu rọi yên tĩnh lên bãi cỏ. Xa xa là những dãy núi tuyết nối tiếp nhau trập trùng, khiến hắn không kiềm được mà nhớ tới khoảng thời gian tuổi trẻ từng bị người nhà ném sang một trường quý tộc nào đó ở châu Âu — tại nơi núi rừng sâu thẳm, trải qua cả quãng thời thiếu niên cô lập.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play