Chung Minh cau mày.
Thiếu niên quỳ dưới đất ngẩng đầu lên, ánh đèn mờ mờ trong đại sảnh chiếu xuống khuôn mặt cậu ta, khiến Chung Minh lần đầu tiên nhìn rõ dung mạo đối phương.
Mặt cậu ta lấm lem bẩn thỉu, nhưng làn da lại trắng nõn đến mức có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Vì bị cận nặng, đồng tử cậu ta không có tiêu cự, trong ánh mắt lộ ra nét mơ hồ tự nhiên. Trên mí mắt là lớp nội song nhợt nhạt, hình dáng đôi mắt hơi cong, mang nét dịu dàng như trăng non.
Tóm lại, là kiểu người vừa nhìn đã khiến người ta cảm thấy dễ bắt nạt, hoàn toàn không có chút công kích nào.
Huống hồ giờ phút này khuôn mặt cậu ta lại đầy thương tích, xương gò má tím bầm, bên má phải có vài vết máu do bị đá cọ xát — nhìn thế nào cũng thấy đáng thương.
Chung Minh mím môi, đưa khay đồ ăn trên tay ra xa một chút, tránh để bị cậu ta đụng vào. Thiếu niên vừa vặn đang quỳ đúng lối đi thông lên cầu thang, khiến cậu khó tránh được.
Dường như nhận ra bản thân đang chắn đường, lại thấy Chung Minh cũng không có ý định giúp mình, ánh mắt thiếu niên ảm đạm thấy rõ. Cậu ta vịn vào lan can, lại một lần nữa cố dùng sức mình để đứng dậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play