Lý Dật Chi sửng sốt hồi lâu, không trả lời có hay không, mà lại hỏi:
“Vì sao cậu lại nghĩ như vậy?”
Chung Minh cụp mắt xuống, điếu thuốc trong tay cậu vẫn nhả ra làn khói mờ chậm rãi. Cậu tựa như chưa nghĩ ra phải diễn đạt thế nào, im lặng một lúc rồi chậm rãi tìm lời:
“Tôi... ngay từ đầu đã cảm thấy rất kỳ quặc. Vì sao lại cho người chơi ba lần cơ hội sống?” – Chung Minh hạ giọng nói – “Nếu mục đích của người chơi là ‘vượt ải’, còn mục đích của Boss trong các căn phòng kinh dị là ‘ngăn cản người chơi vượt ải’, thì chỉ cần cho họ một mạng là đã đơn giản và trực tiếp hơn rồi, đúng không?”
“Thế nhưng ở nơi này, mỗi khi người chơi chết đi lại được ban cho một cơ hội sống mới. Rồi lại tiếp tục bị giết chết.” Chung Minh ngừng lại một chút, đầu ngón tay bất giác ấn lên điếu thuốc tạo thành một vết lõm, rồi tiếp tục nói: “Tôi muốn biết hành vi lặp lại ấy rốt cuộc có ý nghĩa gì. Hơn nữa, tên lính đánh thuê tóc vàng trước đó khi nhìn thấy Albert thì tỏ ra vô cùng hoảng loạn. Còn cả người chơi tự thắt cổ kia nữa… Trông hắn như bị thứ gì đó đáng sợ dồn đến phát điên, cuối cùng chỉ còn cách tự sát.”
Những người hầu ở nơi này đối với người chơi, giống như mèo bắt được chuột – chẳng giết ngay, mà vờn cho đến lúc nửa sống nửa chết. Luôn luôn treo họ trong tình trạng hấp hối, không lập tức kết liễu, mà chờ đến khi sinh khí hoàn toàn cạn kiệt, không còn chống cự nổi nữa mới cắn đứt cổ họng trong một nhát.
Chung Minh lại ngừng một chút, ngẩng đầu nhìn về phía Lý Dật Chi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT