Vân Vụ ở gian bên nghe thấy động tĩnh bên này, bèn bưng nước vào, nhẹ giọng hỏi: “Tiểu chủ đã tỉnh rồi ạ?”
Thư Thanh Vũ vén rèm, tự mình ngồi dậy: “Gọi dậy đi.”
Đợi Vân Vụ hầu hạ nàng rửa mặt thay y phục xong, rồi đến ngồi trước bàn sách ở gian đối diện, lúc này mới dè dặt lên tiếng: “Tiểu chủ, Liễu Châu có thư gửi đến.”
Thư Thanh Vũ hơi khựng lại, hôm nay trên điện vừa mới nhắc đến chuyện nhà, không ngờ thư nhà đã đến rồi.
Vân Vụ biết dạo gần đây nàng tuyệt nhiên không nhắc đến chuyện nhà mẹ đẻ, đối với lão gia và phu nhân cũng có phần oán trách, giờ thấy sắc mặt nàng không vui, nghĩ một lúc rồi nói: “Hay là cứ để đó đã, đợi khi nào tiểu chủ rảnh hẵng đọc?”
Thư Thanh Vũ khẽ lắc đầu, đưa tay: “Xem một chút đi, cũng chỉ chừng ấy chuyện.”
Tuy nhà nàng đã chẳng còn phú quý như năm xưa, nhưng những quy củ trong xương cốt vẫn được giữ lại, chẳng hạn như việc viết thư cho con gái đã xuất giá, phụ thân nàng chưa từng viết lấy một lần, phần lớn đều do mẫu thân nàng tự tay viết, dĩ nhiên cũng chỉ toàn xoay quanh chuyện trong nội viện.
Bức thư này hẳn là lá thư nhà cuối cùng trước dịp lễ cuối năm, chắc được gửi đi từ tháng Mười Một, Thư Thanh Vũ mở ra đọc, nét mặt dần trở nên lãnh đạm, nếu nhìn kỹ sẽ thấy có phần lạnh lùng xen lẫn châm chọc.
Những ký ức xưa với người thân trong nhà, giờ nghĩ lại chỉ khiến nàng lạnh buốt toàn thân.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT