Nói thật, kiểu người như Lạc An Ninh, đúng là không ai dám làm bằng hữu. Hơn nữa cách dùng từ của nàng ta rất kỳ lạ, gọi Tiêu Cẩm Sâm là “Hoàng đế Tiêu thị”, trong lời nói chẳng có chút tôn trọng nào. Thư Thanh Vũ nghĩ đến những chuyện Tiêu Cẩm Sâm đã nói, liền cảm thấy thật ra Lạc An Ninh mới là người che giấu sâu nhất.
“Lạc tài nhân, không nói lời dư thừa, trước tiên hãy nói về chuyện ngươi qua lại riêng tư với Hiền Thái phi,” Khương Tiểu Hoành bị Tiêu Cẩm Sâm liếc mắt, lập tức lên tiếng, “Ngươi đã làm những gì giúp bà ta?”
Lạc An Ninh ngáp một cái, lại tỏ ra lười nhác: “Giúp bà ta làm gì à? Ta cũng không nhớ rõ nữa, đại khái là giúp thu mua vài cung nhân, rồi theo dõi các vị nương nương trong từng cung, toàn là mấy chuyện nhỏ, không đáng nhắc tới.”
Những điều nàng ta nói tuyệt đối không phải chuyện nhỏ. Ở kiếp trước, người che giấu sâu nhất chính là hai người họ. Hiền Thái phi đã gây hại cho toàn bộ phi tần trong cung, đến mức dưới gối Tiêu Cẩm Sâm chẳng có lấy một mụn con, chỉ có Lạc An Ninh là kẻ được lợi, nhưng cũng chỉ sinh được một vị trưởng công chúa. Nếu không phải nàng ta sinh ra một công chúa, e là Hiền Thái phi cũng không để đứa bé của nàng ta được chào đời.
Thư Thanh Vũ nhìn nàng ta lãnh đạm hỏi: “Những chuyện nhỏ không đáng nhắc đó, ở trong cung đều là trọng tội, ngươi có biết không?”
Lạc An Ninh nhướng mày, vẻ mặt thản nhiên: “Chẳng lẽ nương nương chỉ phát hiện được chuyện đó thôi sao? Nếu chỉ có vậy, chắc cũng không đủ để nhốt ta cùng Hiền Thái phi ở đây, chúng ta đừng vòng vo nữa, có gì thì cứ nói thẳng đi.”
Ở chỗ này lâu như vậy, Thư Thanh Vũ cũng cảm thấy có chút âm u lạnh lẽo. Thấy nàng ta đã không quan tâm, nàng cũng chẳng cần dẫn dắt từng bước, liền phất tay ra hiệu với Khương Tiểu Hoành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play