Trên mặt Thái hậu để lại vết sẹo, so với giết bà còn khó chịu hơn.
Thư Thanh Vũ và Lăng Nhã Nhu liếc nhìn nhau, rồi nhẹ giọng nói: “Vẫn phải trị thương cho Thái hậu nương nương thật tốt. Trong cung có nhiều dược liệu quý như vậy, các người lại là thần y, phải tận tâm tận lực.”
Đây chẳng qua là lời xã giao, Từ Tư Liên hiểu rõ, liền đáp: “Vâng, thần nhất định sẽ dốc toàn lực.”
Lúc này trong nhã thất, Thái hậu vẫn đang gào thét khản cả giọng.
Vết thương trên mặt bà quá dài, chỉ cần chớp mắt hay nói chuyện cũng kéo giãn miệng vết thương, mỗi cử động là đau thấu xương, khiến vị Thái hậu sống trong nhung lụa không thể chịu nổi.
Bà hét lên là vì oán giận, bất mãn trong lòng, và cả căm hận đối với Đàm Thục Huệ.
Thư Thanh Vũ nghĩ, nếu lúc này Thái hậu có thể nói rõ ràng, chắc chắn sẽ làm trời làm đất, không xử trảm cả Đàm gia ngay thì còn gọi gì là nhân từ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play