Bước chân của Thư Thanh Vũ khựng lại, nhưng trên mặt lập tức nở nụ cười. Nàng thấy Đàm Thục Huệ có vẻ mặt thản nhiên, dường như không gợn sóng gì, bèn sải bước tiến lên.
"Huệ tần tỷ tỷ sao lại ở trong viện?" Thư Thanh Vũ mỉm cười hỏi.
Hiện tại đang ở trong cung của Đàm Thục Huệ, nàng ta cũng không như thường ngày phải giả vờ khách khí, nhưng ngại có Trương Đồng ở đó, cũng không tiện thẳng thừng đuổi cái gai trong mắt là Thư Thanh Vũ ra ngoài.
Lời nói ra cũng chẳng chút khách sáo: “Hách tuyển thị gặp đại nạn như vậy, bổn cung tất nhiên phải ở ngoài viện trông chừng, trong lòng cực kỳ khó chịu, làm sao mà cười nổi.”
Lời này rõ ràng là đang mỉa mai Thư Thanh Vũ. Trong cung ai ai cũng biết nàng thân thiết với Hách Ngưng Hàn, giờ Hách Ngưng Hàn lâm cảnh như vậy mà nàng còn cười ra mặt, chẳng phải là đang chửi nàng giả dối sao?
Nhưng đối phương nói vậy, trên mặt Thư Thanh Vũ càng nở nụ cười rạng rỡ.
Nàng khẽ nhếch khóe môi, thản nhiên nhìn Đàm Thục Huệ, ánh mắt lóe ra vẻ chắc chắn, tựa như có thể nhìn thấu lòng người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play