Hiển nhiên là Ngô Tuệ cũng có cùng suy nghĩ với cô, hai người ăn ý cất đồ đạc vào ngăn kéo, ngồi xuống đọc sách ghi chép.
Sau đó chính thức bước vào giai đoạn học tập, lượng bài tập đọc thêm của mỗi môn học ở khoa ngữ văn đều rất nhiều, Giang Nam lại học kém hơn, nên gần như ngày nào cô cũng ở lì trong thư viện, mãi đến cuối tháng 10, lượng kiến thức cô đọc được mới miễn cưỡng đuổi kịp các bạn học khác, sau đó mới bắt tay vào viết câu chuyện mà cô đã lên ý tưởng ở trên tàu.
Thế nhưng sau khi sửa đi sửa lại, chép lại sạch sẽ rồi gửi đi, không lâu sau đã nhận được thư từ chối.
Giang Nam không nản lòng, cô sửa đổi văn phong rồi gửi đến một tòa soạn khác, nhưng cũng bị từ chối, lúc này cô mới nhận ra vấn đề.
Hôm đó nhân lúc Ngô Tuệ rảnh rỗi, Giang Nam hẹn cô ấy ra một bãi cỏ vắng vẻ, nhờ nữ văn sĩ này xem giúp bản thảo.
Ngô Tuệ đọc kỹ hai lần, sau đó mới ngẩng đầu lên hỏi Giang Nam: "Tôi hỏi câu này nhân vật nữ chính có nguyên mẫu không?"
Giang Nam định lắc đầu, nhưng lại nhớ đến những người phụ nữ gả đi xa đến vùng núi quê hương cô mà cô từng gặp và một vài bộ phim tài liệu cô từng xem, bèn đáp: "Coi như là có."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT