Tiễn bước đám người Tiêu Di xong, Tiêu Cảnh Đình rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm. Nhớ tới ánh mắt hung hăng của tiểu cô nương khi rời đi, y liền thấy đầu đau như búa bổ. Một bát cơm ân, một bao gạo oán; nguyên thân đã quá nuông chiều hai đứa tiểu oa nhi ấy, nay chúng lại ghi hận lên mình! Bất quá, chỉ là hai tiểu hài tử lông còn chưa mọc đủ, cũng chẳng đáng để vào mắt.
“Bạc đã tới tay chưa?” Tiêu Cảnh Đình quay sang hỏi Tiêu Tiểu Phàm.
Tiêu Tiểu Phàm đập đập ngực, giả bộ già dặn, nói:
“Phụ thân à, có ta ra trận, người còn lo gì chứ?”
Tiêu Cảnh Đình gật đầu, cười cười:
“Yên tâm, yên tâm, Tiểu Phàm nhà ta giỏi giang như vậy, vi phụ đương nhiên an tâm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play