Tiêu Cảnh Đình mang theo hoàng kim ong hoàng đi ra, Tiêu Cảnh Đình vốn định bế quan hai mươi năm, nhưng hắn vô cùng tiếc nuối phát hiện số linh thạch hắn chuẩn bị đã dùng gần hết.
Lượng linh thạch tiêu hao khi tiến vào Nguyên Anh kỳ vượt xa những gì Kim Đan kỳ có thể so sánh, Tiêu Cảnh Đình không thể không gián đoạn bế quan, ra ngoài kiếm linh thạch.
Hứa Lăng Phong từ trên xuống dưới đánh giá Tiêu Cảnh Đình, Tiêu Cảnh Đình bị Hứa Lăng Phong nhìn đến có chút dựng tóc gáy, không hiểu sao hắn cảm thấy ánh mắt Hứa Lăng Phong nhìn mình đầy vẻ soi mói.
Hứa Lăng Phong âm thầm nghĩ: Tiêu Cảnh Đình nhìn bề ngoài cũng không có gì đặc biệt a! Cố tình mấy đứa cháu của mình đều đánh giá hắn rất cao, dường như Tiêu Cảnh Đình bỏ xa hắn Hứa Lăng Phong mấy con phố.
“Không phải nói muốn bế quan hai mươi năm sao? Sao sớm như vậy đã ra rồi?” Hứa Lăng Phong hỏi.
Tiêu Cảnh Đình thở dài, buông tay nói: “Không có linh thạch.”
Tiêu Cảnh Đình không khỏi có chút uể oải, trước kia thu được linh thạch của Băng Cung, một thời gian rất dài không phải lo lắng vấn đề linh thạch, nhưng bây giờ Tiêu Cảnh Đình phát hiện mình lại nghèo rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play