Hứa Mộc An đi đến, gọi một tiếng: “Phụ thân, mẫu phụ.”
Hứa Lăng Phong nghe được Hứa Mộc An gọi mình là phụ thân, trong lòng một trận ngũ vị tạp trần, chờ đợi tiếng phụ thân này mấy chục năm, Hứa Lăng Phong thiếu chút nữa không kìm được mà khóc ra.
Lê Nghệ chỉ chỉ thân cây trên mặt đất nói: “Đây là thân cây Linh Khí thụ, các con muốn thứ này làm gì, nhiều như vậy đủ dùng không?”
Hứa Mộc An vội nói: “Đủ dùng, tuyệt đối đủ dùng, có hơi nhiều.”
Cây non Linh Khí thụ trân quý, một đoạn cành khô như vậy nghĩ cũng đáng giá không nhỏ, phụ thân cứ vậy chặt xuống, chỉ sợ sẽ bị người trách cứ, nhìn vẻ mặt tràn đầy chờ mong của Hứa Lăng Phong, trong lòng Hứa Mộc An hiện lên vài phần ấm áp, một dòng tình cảm dịu dàng chậm rãi chảy trong tim Hứa Mộc An.
Hứa Lăng Phong nhìn Hứa Mộc An chần chờ một chút nói: “Mộc An, các con muốn Linh Khí thụ này là muốn nuôi sao? Linh Khí thụ rất khó nuôi sống, nếu các con nhất định muốn nuôi thì đây có một phần thuyết minh bồi dưỡng Linh Khí thụ.”
“Cảm ơn phụ thân.” Tuy rằng Hứa Mộc An cảm thấy có tức nhưỡng và linh tuyền ở đây thì việc nuôi sống Linh Khí thụ chắc sẽ không có vấn đề, bất quá có tư liệu Hứa Lăng Phong cho chắc chắn sẽ đỡ tốn công sức hơn nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT