Trong phòng tĩnh lặng khiến Lạc Vũ Đình thực không quen, tuy rằng Kiều Tường nằm ngay trên giường nhưng Lạc Vũ Đình lại có cảm giác như một mình đứng giữa trời băng tuyết giá.
"Ta nghe nói Thiên Thành có một buổi tụ hội Kim Đan." Thiên Thành lão tổ Nguyên Anh nhiều, cao thủ Kim Đan cũng không ít, cũng có tu sĩ Kim Đan tổ chức đại hội.
Kiều Tường liếc xéo Lạc Vũ Đình một cái, không kiên nhẫn nói: "Ngươi quản nhiều như vậy làm gì, cho dù có tụ hội Kim Đan cũng không phải loại tu sĩ Trúc Cơ kỳ như ngươi có thể đi, dạo này ngươi bớt ra ngoài đi, đỡ mất mặt xấu hổ."
Lạc Vũ Đình bị Kiều Tường nói khí đến suýt khóc, chỉ đành cắn chặt răng đầy cô đơn nói: "Được."
Nếu là trước đây Lạc Vũ Đình có vẻ mặt này Kiều Tường còn sẽ an ủi một phen, nhưng lần này Kiều Tường chịu không ít uất ức còn vì Lạc Vũ Đình mà bị người chê cười một phen nên không còn chút thương tiếc nào: "Không cần cái vẻ mặt đưa đám đó, ngươi vội về chịu tang à! Không biết còn tưởng ta bạc đãi ngươi đấy! Nếu ngươi cảm thấy đi theo ta ủy khuất ta nhất định thả ngươi tự do."
Lạc Vũ Đình nghe mà kinh hãi tột độ, nói cái gì thả mình tự do chẳng phải là muốn đuổi mình đi sao! Vừa nghe giọng điệu Kiều Tường Lạc Vũ Đình liền biết Kiều Tường không phải nói suông mà hẳn là đã nghĩ như vậy từ lâu đến nỗi buột miệng thốt ra.
"Ta không có mà! Chỉ là ngươi đối với ta......"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT