Trước khi thật sự nuôi dạy con, Thiên Nghiêu chưa từng nghĩ Kỳ Ngạn lại có thể nhẫn tâm đến vậy.
Đương nhiên, nói vậy có lẽ hơi không thỏa đáng, dù sao nếu Kỳ Ngạn không đủ cứng rắn và quyết đoán thì bao nhiêu năm qua cũng không thể ngồi vững trên ngai vàng được.
Nhưng điều Thiên Nghiêu muốn nói ở đây không phải là sự nhẫn tâm của hắn trên quan trường hay chiến trường, mà là sự nhẫn tâm trong việc nuôi dạy con cái.
Ví dụ như, Kỳ Sâm còn nhỏ tuổi như vậy, Kỳ Ngạn lại có thể nhẫn tâm bắt thằng bé mỗi ngày đều phải dậy từ giờ Dần (3-5 giờ sáng) để đến Tư Minh Điện đọc sách buổi sáng.
Đó là giờ Dần đấy, mới ba giờ sáng! Hồi Thiên Nghiêu học lớp 12 ôn thi đại học cũng chưa từng phải dậy sớm như vậy. Đừng nói là người, gà trống có lẽ giờ này còn chưa cất tiếng gáy nữa là.
Huống chi Kỳ Sâm mới chỉ có bốn tuổi. Thiên Nghiêu nhìn đứa bé nhỏ xíu ngoan ngoãn tự giác bò dậy khỏi giường, rửa mặt, dùng bữa sáng, rồi đeo chiếc cặp sách nhỏ xinh do tú nương trong cung thêu theo ý của Thiên Nghiêu, từng bước nhỏ đi về phía Tư Minh Điện, chỉ cảm thấy tim mình như vỡ vụn ra từng mảnh.
Thằng bé mới bốn tuổi thôi mà, đang là tuổi ăn tuổi lớn, ngủ ít như vậy không biết có ảnh hưởng đến sự phát triển chiều cao sau này không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play