"Tuyết rơi rồi."
Thiên Nghiêu nhìn khung cảnh trắng xóa bên ngoài, lòng không khỏi trĩu nặng.
Tuyết lớn thế này, căn bản không thể lên đường được, nói cách khác hắn còn phải ở lại ngôi miếu hoang này thêm một đêm nữa.
Thật ra Thiên Nghiêu không ngại ở lại đây, chỉ là có chút lo lắng. Dù sao Kỳ Ngạn vẫn đang phái người tìm hắn, trì hoãn thêm một ngày là thêm một phần nguy hiểm.
Nhưng tuyết lớn thế này thật sự không có cách nào đi đường, bởi vậy Thiên Nghiêu cuối cùng vẫn phải chấp nhận, đóng cửa lại, xoay người ngồi xuống.
Tiểu Mạch Tử tất nhiên biết hắn đang nghĩ gì, bèn an ủi: "Ca ca, tuyết lớn thế này, quan phủ chắc cũng không muốn ra ngoài đâu."
"Mong là vậy." Thiên Nghiêu vẫn có chút không yên tâm, nhưng cũng không có cách nào tốt hơn, chỉ có thể cố gắng tự trấn an mình, rồi nhận lấy bánh bao trong tay Tiểu Mạch Tử ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play