Kể từ ngày ấy, Thiên Nghiêu không còn bước chân ra khỏi tẩm điện.
Thật ra, trong hoàng cung rộng lớn này, hắn vốn cũng chẳng có nơi nào để đi. Trước kia còn có thể đến Ngự Thiện Phòng hay thái giám viện tìm Tiểu Tuệ Tử và Tiểu Mạch Tử.
Nhưng hiện tại, đến thái giám viện, Thiên Nghiêu lại nhớ tới mấy tiểu thái giám bị ban chết kia. Đến Ngự Thiện Phòng tìm Tiểu Tuệ Tử, lại nhớ tới Lục Nghiên Châu.
Hắn chẳng muốn nghĩ đến ai, bởi vậy dứt khoát ngày ngày giam mình trong tẩm điện.
Kỳ Ngạn đối với chuyện này cũng không có ý kiến gì, thậm chí dường như đã quên bẵng hắn. Kể từ hôm đó, y không về tẩm điện, cũng không gặp lại hắn lần nào.
Bởi vậy, cuộc sống mỗi ngày của Thiên Nghiêu trở nên vô cùng đơn giản: ngủ, tỉnh dậy uống thuốc dùng bữa, rồi lại tiếp tục ngủ vùi.
Vì phần lớn thời gian đều dùng để ngủ, Thiên Nghiêu bắt đầu có chút không phân biệt được ngày đêm, lại thêm việc đã lâu không gần gũi, khó tránh khỏi cảm giác mơ màng không biết nay là đêm nào năm nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play