Động tác của cẩu hoàng đế rất dịu dàng, nhưng Thiên Nghiêu dù sao cũng là lần đầu tiên, nơi đó lại không phải chỗ thích hợp để hoan ái. Bởi vậy, dù đã chuẩn bị đầy đủ, Thiên Nghiêu vẫn đau đến toàn thân run rẩy, suýt nữa đã trực tiếp đưa tay đẩy người kia ra.
Nhưng tay vừa chạm đến ngực người kia, hắn lại đột nhiên nhớ ra thân phận của y, đành phải rụt tay về, chuyển thành nắm chặt lấy chiếc gối bên cạnh.
Cẩu hoàng đế thấy vậy, hiếm hoi có chút nhân tính. Thấy hắn đau đến thế cũng không tiếp tục nữa, mà cúi xuống hôn lên môi hắn, nhìn hắn nói: “Đau thì cắn trẫm, đừng cắn mình.”
Thiên Nghiêu vốn đã đau đến ý thức mơ hồ, nghe vậy đột nhiên hoàn hồn, ngước mắt đối diện ánh mắt y, cẩn thận hỏi: “Thật sự được chứ?”
“Quân vô hí ngôn.”
Cẩu hoàng đế vừa nói vừa đưa tay lên, dùng lòng bàn tay lau sạch mồ hôi trên trán hắn, vừa trả lời.
Thiên Nghiêu được bảo đảm, lúc này mới kéo cổ tay y qua, khẽ cắn một cái lên cánh tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT