CHƯƠNG 17
Cơn khóc lớn đó đã rút cạn toàn bộ thể lực của Thiên Nghiêu. Đêm đó hắn liền sốt cao, ốm nặng một trận. Nhưng đồng thời dường như cũng cuối cùng khóc ra được hết mọi lo lắng và sợ hãi dồn nén trong lòng hắn bấy lâu nay.
Trong cơn sốt cao mê man, Thiên Nghiêu ngược lại ngủ được một giấc ngon lành chưa từng có.
Đại não hỗn độn một mảnh, không nghĩ được gì cả, chỉ thấy buồn ngủ triền miên. Bởi vậy Thiên Nghiêu gần như ngủ li bì không biết trời đất.
Giấc ngủ này kéo dài lạ thường, phảng phất như hoàn toàn cách ly mọi quấy nhiễu từ bên ngoài, chỉ thỉnh thoảng vẫn có thể loáng thoáng cảm giác được có người đang không ngừng đút nước, đút thuốc cho hắn.
Lúc tỉnh lại lần nữa, Thiên Nghiêu cảm thấy trên người rất nặng. Hắn mở mắt ra, lúc này mới phát hiện trên người thế mà lại đắp đến mấy lớp chăn dày cộm, vừa nóng vừa ngột ngạt, đè hắn sắp thở không nổi.
Cả người ướt đẫm, như vừa mới từ dưới nước vớt lên, mồ hôi túa ra như tắm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play