Một tia chớp loé lên giữa tầng mây đỏ thẫm, kèm theo tiếng gầm nhẹ như vọng ra từ hư vô, vỡ vụn không gian tĩnh lặng. Trên nền trời đen kịt, một con cửu vĩ hồ yêu lớn lao, bộ lông trắng muốt điểm ánh bạc như tấm lụa mỏng nhẹ, dần dần hạ xuống. Chín chiếc đuôi lớn mềm mại, mỗi chiếc như một dải lụa mềm bay theo từng cơn gió, tỏa ra một loại khí chất thanh cao mà yêu dị, khiến mọi thứ quanh nó đều trở nên mờ nhạt, như chìm trong huyền bí.
Giữa đám mây trắng dày đặc linh lực, một thân ảnh nữ tử từ từ hiện ra, như bước từ trong làn sương mù. Váy dài vân hoa lướt qua không gian, tóc đen như mực, đôi mắt sắc lạnh toả ra vẻ kiêu hãnh, đầy mị lực, như làn sương ban mai phảng phất mà lại cuốn hút tột cùng.
Ly Cơ đứng từ xa, ánh mắt giật mình, không khỏi kinh ngạc khi nhận ra nàng:
— “Hồ... Hồ Công Nương!”
Nữ tử khẽ cười, môi đỏ như hoa đào nở mùa xuân, nhẹ nhàng đưa tay vuốt mái tóc dài như suối, ánh mắt như tia chớp lóe lên trước khi dịu lại:
— “Cứ gọi ta là Dạ Nhi tỷ tỷ như thường đi, muội không cần khách sáo.”
Ly Cơ thở hắt ra một hơi, đôi mắt vẫn ngạc nhiên, nhưng cũng không giấu được sự kính trọng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT