Tống Tiêu Ngôn và Tần Tranh Y cũng đã nghe thấy giọng của “lão bản” — hai người liếc nhau một cái, không cần nói thêm cũng hiểu: lại là chiêu trò ép giá quen thuộc.
Lúc ký hợp đồng, lương mỗi ngày là 180 đồng mỹ thực tệ. Giờ thì sao? Bà ta lật lọng, ép còn đúng 100. Đúng là gian thương chính hiệu.
Phùng Tiêm Tố không buồn chào hỏi Tống Tiêu Ngôn và Tần Tranh Y. Từ đầu đã không ưa gì nhau, cô cũng chẳng định giữ vẻ thân thiện giả tạo làm gì. Vừa liếc thấy hai người đang tiếp liệu, cô lập tức né tránh vài loại nguyên liệu nhất định.
Lại gần xem kỹ, cô phát hiện chỗ nguyên liệu kia đều đã quá hạn sử dụng.
Xem ra hôm nay mọi người đều âm thầm đạt thành một đồng thuận: tuyệt đối không đụng đến nguyên liệu hết hạn.
Phùng Tiêm Tố âm thầm lấy máy truyền tin ra, lặng lẽ chụp lại ngày sản xuất và hạn dùng của đống nguyên liệu kia để làm bằng chứng, sau đó giả vờ đi toilet.
Vào đến nơi, cô mở giao diện thao tác, không chút do dự bấm nút “Tố cáo”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play