Thỏ Xám di chuyển trong chớp mắt, nhanh đến mức mắt thường khó lòng bắt kịp, tốc độ ra đòn cũng cực kỳ mau lẹ, ngay cả Giang Cửu Sinh dường như cũng khó tránh né. Hết quyền này đến quyền khác, hết cú đá này đến cú đá kia, chỉ trong khoảnh khắc, Giang Cửu Sinh đã liên tiếp trúng đòn, không tìm được cơ hội phản công.
Chân Thụ nhìn cảnh này thì sắc mặt trở nên vô cùng nghiêm trọng.
Cú tấn công của Thỏ Xám vô cùng dữ dội, nếu đổi lại là anh thì chắc chắn khó mà chống đỡ nổi, thế nhưng Giang Cửu Sinh lại không hề bị thương chút nào. Nói một cách đơn giản, điều đó có nghĩa là đòn đánh của Thỏ Xám không thể phá vỡ được phòng ngự của Giang Cửu Sinh.
Chân Thụ đẩy cửa xe bước xuống, nhìn Vưu đang nắm lấy tay mình, anh nói: “Anh đi giúp cô ấy.”
Vưu buông tay ra, cô khẽ gật đầu với anh.
Chân Thụ đi được vài bước lại quay người, cúi xuống đưa tay ra mời Vưu cùng ra ngoài. Vẻ mặt anh đầy dịu dàng và ấm áp, nhưng lời nói lại mang đầy ý dò xét: “Em sẽ không ra tay đâu nhỉ?”
Khó mà nói giữa Vưu và hiệu trưởng, ai sát thương lớn hơn, nhưng anh thực sự không muốn phải đối phó cùng lúc với hai quả bom mà chỉ cần đạp trúng sẽ nổ, cũng không muốn sau khi vất vả lắm mới xử lý xong hiệu trưởng thì lúc ngoảnh mặt lại phát hiện thành phố Thanh Vân đã chẳng còn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play