“Đây là lần đầu tiên em thành công chuyển cảm xúc của người khác lên bản thân mình. Anh à, em đã chuyển tình cảm anh dành cho con người Hàn Ngôn sang cho em rồi… Cho nên anh luôn dao động trước em và để em đánh lén thành công.”
Trong mắt Hàn Ngôn đẫm lệ, bàn tay đang thọc vào lồng ngực Hàn Tự cũng run rẩy.
Con người không thể sống thiếu tim, một trái tim người nằm trong tay một nguồn ô nhiễm, nghĩa là nguồn ô nhiễm đã thắng toàn cục, vậy mà Hàn Ngôn lại chẳng dám ngẩng đầu nhìn Hàn Tự. Đối với nhiều nguồn ô nhiễm, ngay từ khi mới sinh ra, chúng đã rất rõ ràng rằng bản thân chỉ là quái vật được sinh ra từ xác thịt và ký ức của loài người, về mặt cảm xúc thì đã siêu thoát, sẽ không coi người thân của loài người là người thân của mình nữa… Quái vật không có người thân.
Nhưng Hàn Ngôn thì khác, lúc mới sinh ra, nhận thức của anh là: Tôi đã biến từ con người thành quái vật!
Bằng chứng là anh có đầy tình cảm với anh trai mình. Nhưng rất nhanh sau đó, anh nhận ra mình đã nhầm.
Tình cảm của loài người mà anh kế thừa chỉ có phần dành cho anh trai, hiệu trưởng giết cha mẹ anh, vậy mà anh ở bên cạnh hiệu trưởng cũng chẳng thấy căm phẫn, càng chưa từng nghĩ đến chuyện báo thù gì cả. Đối với loài người, cảm giác của anh như con người nhìn lũ kiến vậy, vốn đã không cùng một loài, thì càng chẳng nói gì đến lòng trắc ẩn hay sự đồng cảm.
Con người sẽ quan tâm đến sống chết của một bầy kiến sao? Lỡ chân đạp chết vài con kiến thì có thấy áy náy không? Rất nhiều người sẽ không. Thậm chí chuyện cố ý dùng nước sôi đổ vào tổ kiến, cũng có không ít người từng làm rồi coi như không có gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT