Sau khi Tạ Ngọc vừa dứt lời, Tiểu Đà Thử từ đâu bay trở về, hổn hển nhảy lên vai cậu, thở dốc liên tục.
“Tạ Ngọc! Ta thấy nó rồi! Cái… thứ kia, hình như đã phát hiện ra các ngươi rồi! Chúng ta nên mau chóng rời khỏi đây!” Tiểu Đà Thử sốt ruột cảnh báo.
Tạ Ngọc bình tĩnh đáp:
“Không còn kịp nữa. Bất cứ thứ gì còn sống một khi đã bước vào ngọn núi này, đều trở thành con mồi của nó. Nếu nó không cho phép, chúng ta không thể nào rời đi.”
Nghe vậy, cả nhóm lập tức cảm thấy ớn lạnh sống lưng. Phó Minh Hoa vội hỏi:
“Tạ đại sư, cái cậu nói là… cái gì vậy? Lẽ nào còn đáng sợ hơn cả cương thi vương?”
Tạ Ngọc chậm rãi nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play