Phủ Thẩm chiếm diện tích vô cùng rộng lớn, từ cửa nhỏ đi dọc theo hành lang phía Đông, đi qua nhiều tiểu viện bỏ không, lầu các, đình đài thủy tạ, rồi đến khu vườn san hô mà trong miệng Ngu Thời Dã vẫn luôn nhớ đến. Phía trước vườn là bóng hoa hoè rợp mát, phía sau tựa vào con suối nhỏ uốn lượn như dải lụa, ánh trăng mờ mờ soi xuống dòng nước, phong nhã như tranh thuỷ mặc, đẹp đến mức không thể rời mắt.
Lẽ ra Ngu Thời Dã không nên biết rõ chuyện trong hậu viện, nhưng khi còn ở Nghiêu Nam, hắn ta đã cho người tìm hiểu về phủ Nam Kỳ Vương và Thẩm phủ. Không ngờ kẻ dò xét lại quá cẩn thận, đến cả Thẩm phủ có bao nhiêu vườn, bao nhiêu lầu các cũng nắm rõ như lòng bàn tay.
Tên do thám đó còn cảm thán một phen về sự tinh xảo của khu vườn san hô, nhưng lúc này Ngu Thời Dã lại chẳng có tâm trạng để ngắm cảnh đẹp.
Ngu Thời Dã đi bộ thong thả, hai tay chắp sau lưng, lòng như để đâu đâu.
Dọc đường có nha hoàn đi ngang qua, chỉ thấy Vương gia nhà mình vẻ mặt thản nhiên, đang cùng một vị công tử lạ mặt dung mạo tuấn mỹ… Đi dạo vườn?
Bị nhìn bằng ánh mắt khác thường mấy lần, cuối cùng Ngu Thời Dã cũng dừng bước, vào thẳng vấn đề: “Vườn này quả thực không tệ, không biết phòng của Vương gia tu sửa cũng tao nhã thế này không?”
Hắn ta nói là phòng, không phải viện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT