Nến đỏ lay lắt, màn mỏng khẽ lay, trăng theo mây mà trôi, lúc tỏ lúc mờ.
Sau khi Thẩm Khước rời đi, Ngu Cẩm rửa mặt lên giường, cả người vùi vào trong chăn, chốc lát nàng lại thò nửa khuôn mặt rạng rỡ ra ngoài.
Nàng khẽ hít mũi, hương thơm mì nóng vẫn còn phảng phất quanh phòng, mãi chưa tan, giọng nói trầm thấp của nam nhân vẫn văng vẳng bên tai…
Thẩm Khước nói: “Ta không hung dữ với muội.”
Vỏn vẹn bốn chữ, giọng điệu bình thản lại mang theo chút thoả hiệp và dịu dàng khó nhận ra. Dưới ánh nhìn sâu thẳm thẳng tắp ấy, Ngu Cẩm cũng chẳng nỡ tiếp tục làm nũng.
Nàng áp má vào chiếc gối ngọc mát lạnh, giữa muôn ngàn suy nghĩ mông lung mà thiếp đi.
Mà Thẩm Khước cũng chưa rời đi ngay, hắn đứng dưới hành lang một lúc lâu, ánh mắt dừng nơi khung cửa sổ đóng kín, mãi đến khi vai áo phủ đầy cánh hoa nhỏ mới như sực tỉnh, nhấc chân bước về chính viện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play