Giờ này ở trong nước đã là ban đêm, tính ra thì anh phải lên máy bay từ rạng sáng, cả ngày làm việc không nghỉ, đêm cũng chẳng chợp mắt mà đã đến nơi thật sự là quá liều mạng.
Nhan Kiều cũng chẳng nỡ kéo anh ra ngoài dạo chơi nữa. Cường độ làm việc cao như vậy, anh vốn không phải nam chính có ánh sáng hào quang bất tử trong tiểu thuyết, vẫn là cần nghỉ ngơi cho đàng hoàng.
Vào đến phòng khách sạn, Hoắc Diệc Thâm không kìm được mà cúi đầu hôn cô, Nhan Kiều hơi ngạc nhiên, nhưng rồi nhẹ nhàng vòng tay qua eo anh, ngẩng đầu đáp lại nụ hôn ấy.
Hoắc Diệc Thâm cúi xuống nhìn cô, khoảng cách giữa hai người gần đến mức hơi thở như hòa vào nhau. Giọng anh khàn khàn, trầm thấp: “Không muốn ra ngoài chơi một chút sao?”
Nhan Kiều lười biếng đáp: “Anh còn sức đi à?”
“……” Anh như bị nghi ngờ năng lực đàn ông, nghiêm túc trả lời: “Anh có thể.”
Nhan Kiều nở nụ cười: “Em thì không.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play