Từ phòng vệ sinh trở về phòng khách, Nhan Kiều còn chưa bước vào hẳn đã nghe thấy tiếng cười trong trẻo của một cô gái vang lên.
Tiếng cười kia thật tươi sáng, như ánh nắng mùa xuân rọi qua cơn mưa lạnh buốt. Là loại tiếng cười khiến người nghe vô thức muốn mỉm cười theo.
Không cần nhìn cũng biết chính là Tần Sanh.
Nụ cười ấy, ánh mắt ấy, cộng với gương mặt xinh đẹp ngọt ngào, khiến đám bạn Lục Dã ai nấy đều có thiện cảm. Họ không hề che giấu sự thân thiết, cũng không phải diễn, mà là thật sự xem cô như bạn tốt lâu năm, từng có nhiều kỷ niệm chung.
Dưới ánh đèn ấm áp trong biệt thự, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Tần Sanh đang nói chuyện rôm rả, bao gồm cả ánh mắt của Lục Dã.
Chỉ là, ánh mắt ấy... không có gì khác lạ. Không tình sâu ý nặng, cũng chẳng lưu luyến bâng khuâng. Tựa như chỉ đang lắng nghe một người bạn cũ kể chuyện.
Nhưng không có biểu cảm, không có nghĩa là không có cảm xúc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT