Đêm mưa, Minh Kiều được Dư Tẫn Thành dỗ dành vào giấc ngủ.
Cô cảm giác linh hồn mình rơi xuống, rơi vào một cảnh giới hư vô, trước mắt là tuyết bay, tuyết dường như bay đến từ một nơi rất xa. Sau đó, cô nghe thấy tiếng đồng hồ lắc lư đột nhiên im bặt, bóng tối bị tách làm hai, một luồng ánh sáng chói lòa đâm thẳng tới, ngay sau đó, bên tai vang lên vô số âm thanh hỗn loạn, náo nhiệt, bông tuyết hóa thành những bóng người lướt qua lướt lại, như thể bước vào một thế giới giả lập.
Một bóng dáng mơ hồ xuất hiện trước mắt Minh Kiều, anh dần hiện rõ thành một dáng vẻ quen thuộc là Dư Tẫn Thành, nhưng lại không giống hẳn Dư Tẫn Thành.
Anh trông còn ngây ngô, chưa có nét sắc bén lạnh lùng được rèn giũa từ thương trường, vẫn là một thiếu niên mười mấy tuổi, cao ngạo và hờ hững, hoàn toàn khác biệt với bạn bè cùng trang lứa.
Khi Minh Kiều còn đang nghi hoặc, cô đột nhiên bị một luồng lực lượng kéo đi, trời đất quay cuồng, như thể thời không va chạm hỗn loạn…
Mở mắt ra lần nữa, cô đã đứng ở nơi vừa thấy Dư Tẫn Thành trường quý tộc nổi tiếng Đông Châu.
Chuyện gì thế này?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT