Cuộc đối thoại đặc biệt giữa một người và thú cưng khiến người đàn ông khẽ cúi mắt. Anh phát hiện Minh Kiều luôn có một sự kiên nhẫn đặc biệt với động vật nhỏ. Nhớ lại dáng vẻ sốt ruột của cô khi Bánh Gạo bỏ chạy, Dư Tẫn Thành khẽ mím môi cô gái này nhìn ngoài tưởng như không để tâm điều gì, nhưng thực chất lại để mọi thứ trong lòng.
Dọc đường, gió nhẹ thổi qua, ánh nắng ấm áp.
Dư Tẫn Thành ôm cô gái trong lòng, từng bước một quay trở về nhà. Minh Kiều không nói gì, anh cũng im lặng. Hai người giữ sự ăn ý trong im lặng cho đến khi về đến nơi.
Lúc Dư Tẫn Thành đặt cô xuống, Minh Kiều lặng lẽ liếc nhìn một bên gương mặt sắc nét của anh, phát hiện biểu cảm anh vẫn lạnh nhạt như thường, chỉ là phần vành tai lại hơi đỏ lên.
Cô đặt Bánh Gạo vào ổ nhỏ của nó, rồi vào bếp rót một ly nước đưa cho anh: “Vất vả rồi.”
Dư Tẫn Thành nhận lấy nước, cúi mắt nhìn chân cô: “Mang dép vào đi.”
Minh Kiều ngoan ngoãn đi mang dép.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT