Sau một thoáng sững người, Dư Tẫn Thành cũng không trách Minh Kiều, ngược lại tiếp nhận rất thoải mái.
Minh Kiều thấy anh bắt đầu tháo cúc áo vest, cởi áo khoác ra đặt gọn gàng trên sofa, sau đó thong thả cởi khuy tay áo sơmi, bắt đầu xắn tay áo lên.
Cô gái hơi bĩu môi một chút, đúng là rườm rà, chẳng phải chỉ là đánh nhau thôi sao? Làm gì phải nghi thức nhiều như thế?
Cô nhìn quanh một vòng, thấy không có thứ gì tiện tay, dứt khoát cầm túi xách của mình ném thẳng về phía Lâm Sơn, trúng ngay mặt ông ta.
Dù gì thì chuyện ông ta và vợ đều đã náo loạn đến mức ai cũng biết, cả hai người đều ngoại tình, cổ phiếu công ty tụt dốc, tập đoàn ba cô cũng đã chuẩn bị thâu tóm Lâm thị, nếu không chừng vài ngày nữa Lâm Sơn sẽ phá sản, chẳng khác gì chó hoang. Giờ không đánh vài cú cho hả giận, thì còn đợi đến bao giờ?
Dư Tẫn Thành không ngờ Minh Kiều lại là người ra tay trước, thoáng sững lại một chút.
Thật ra, anh không thường đánh nhau. Từ khi sinh ra, mọi thứ xung quanh anh đều được sắp đặt từng bước một, cuộc đời anh đã sớm được vẽ sẵn trên một quỹ đạo định trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT