Ôi…
Tống Tri Uyển muốn tìm Tống An Thanh, nhưng chắc chắn không phải là lúc này. Vừa hỏi Đường Phỉ xong, lại hỏi qua Tống An Thanh, có ngu cũng đoán được tìm anh có việc gì. Loạn loạn ra để hai người cãi nhau cũng không hay lắm.
Tống Tri Uyển lên giường chuẩn bị đi ngủ. Lần này quay về không phải chỉ là để nói với bà Lưu chuyện của Vương Anh, mà còn là chuyện của nhà sát vách.
Mười hai giờ đêm. Tống Tri Uyển tỉnh lại, sau khi thay đồ, cô rón rén mở hộc tủ ra. Bên trong là cá lù đù được bọc bằng một lớp bùn, nhìn như vậy chỉ giống cục gạch, hoàn toàn không thể nhìn ra cá lù đù. Cô lấy một con không có lớp bọc bỏ lại, còn những con khác cô định mang đi hết. Không thể không nói mấy con cá lù đù này đúng là rất nặng. Tống Tri Uyển cầm công cụ, lén lút đi xuống lầu. Ở lầu một bây giờ có bà cụ và bà Lưu ở. Người già rất nhạy âm thanh, cô phải cẩn thận một chút.
Bên ngoài lúc này là là lúc trời đêm đen nhất, vừa ra khỏi cửa, trừ ánh trăng là một mảnh tối đen. Cũng may Tống Tri Uyển quen thuộc với địa hình ở đây, cho nên mò mò cũng có thể đi ra ngoài. Người có thể không bị đánh thức, nhưng chó thì rất cảnh giác, vừa nghe được tiếng động liền đứng dậy. Nhưng Tống Tri Uyển là chủ nhà, bọn chúng quen mùi cô, lại được cô sờ đầu trấn an. Trong nháy mắt, bọn chúng liền nằm xuống lại.
Tống Tri Uyển lén lút chạy ra khỏi nhà, cuối cùng cũng mò đến nhà thư ký Trâu, cô đi dọc theo vách tường. Lúc này chắc chắn phải cẩn thận, dù sao trên người cô còn có mấy chục con cá lù đù. Nếu như thực sự bị phát hiện thì cũng khó mà ăn nói.
Nhà thư ký Trâu dùng gạch bình thường, Tống Tri Uyển cầm đèn pin chiếu vào, cuối cùng cô phát hiện ra một mảng tường gạch bị bong ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play