Tống Tri Uyển thấy ai cũng đồng ý thì lại nhìn hai người trong đám người, đột nhiên nói: “Chồng tôi là người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất. Anh ấy rất tôn trọng tôi, điều này khiến tôi cảm thấy có thể gả cho anh ấy là may mắn của tôi. Con người Thì Dự ăn nói vụng về, chỉ biết chiều vợ mà quên để ý đến mặt mũi của mình. Đây là vấn đề của tôi. Sau này nếu tôi có chỗ nào làm không tốt, mọi người có thể góp ý cho tôi.”
Nói xong thì cô quay qua nói với Chu Thì Dự: “Tối nay em đã nấu đồ ăn anh thích rồi, chúng ta về nhà trước đi.”
Trọng tâm chính trong toàn bộ quá trình là sự thất thường.
Tống Tri Uyển có hơi không vui, bàn tán cô sau lưng thì cũng thôi đi, nhưng bọn họ dưa vào cái gì mà bàn tán Chu Thì Dự chứ. Giáo dưỡng cần có cô sẽ có, cần cho mặt mũi cô sẽ cho, nhưng cần biểu hiện thái độ thì vẫn phải biểu hiện.
Xung quanh lặng ngắt như tờ. Mặc dù bọn họ không có học thức thì vẫn nghe hiểu được mấy câu nói. Nếu suy nghĩ cẩn thận thì đây không phải là khó chịu chuyện bọn họ nói Chu Thì Dự bị vợ quản nghiêm sao. Cũng không biết sao nhìn Tống Tri Uyển như vậy thật sự có chut khiến người ta không dám thở mạnh.
Chu Thì Dự đi theo Tống Tri Uyển, tạm biệt mấy người khác: “Vậy tôi về nhà ăn cơm trước, mọi người nói chuyện tiếp đi.”
Chờ hai người đi khỏi thì mọi người mới thấy cảm giác áp bức biến mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT