“Vậy cậu bảo vợ cậu nấu cơm cho chúng ta ăn, xem cô ấy nấu cơm như thế nào, đối xử tốt với cậu không sao. Nếu không chúng tôi không tin.”
Cao Thành Tài lại ồn ào, cười tủm tỉm: “Cũng là cho chúng tôi một chúy kiến thức, cái gọi là mỹ vị nhân gian của cậu là thế nào.”
Mọi người đều nhao nhao phụ họa theo.
Vinh Quân cũng nói: “Đúng rồi, tôi đây ở sát vách còn chưa được thử cơm vợ cậu làm, chỉ nghe cậu nói. Muốn tôi nói xem cậu có khoác lác hay không thì cứ để tôi ăn bữa cơm là biết thôi.”
Đám người cười ha hả, cứ bắt Chu Thì Dự đồng ý. Nếu không thì sẽ không phải đàn ông, là đồ hèn nhát, bị vợ quản nghiêm.
Chu Thì Dự cũng không vui lắm. Đám người này ghen tị anh cưới được vợ xinh đẹp, hơn nữa còn trẻ trung, lại làm công tác văn hóa. Vậy nên lúc này luôn tìm cơ hội để làm anh xấu hổ. Nhưng đúng là hết lần này đến lần khác, Chu Thì Dự đã bị đả kích. Đàn ông mà, nào có ai không thích thể diện chứ. Vấn đề là hai ngày nay bản thân anh đang tỏ vẻ khó chịu, không thể cúi mình đi tìm Tống Tri Uyển được.
Hơn nữa còn vì chuyện này. Nghĩ đến đây trong lòng Chu Thì Dự phiền muộn, buồn bực khó chịu hút xong điếu thuốc, ném xuống đất dẫm nát bét. Anh định mở miệng từ chối mấy ông chú này thì không ngờ đằng sau vang lên một giọng nói dịu dàng quen thuộc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT