Điều này cũng chứng minh được là môi trường của ngọn núi này rất thích hợp để thảo dược sinh trưởng.
Tống Tri Uyển càng đi vào trong càng kích động, cô cảm thấy mình phải tận dụng ngọn núi này một cách triệt để. Chờ lúc đến mảnh đất mà Vương Ái Quốc nói, Tề Dĩnh đi xem một vòng thì phát hiện nơi này dù nhiều thảo dược, nhưng những chủng loại này đã số đều là những loại đã gặp trên đường đi, các cô đều đã hái rồi. Thế là hai cô có hơi thất vọng.
“Có vẻ như là không có chủng loại mới.”
Nếu như cô nhớ không nhầm thì Tống Tri Uyển đã ghi chép được ba bốn mươi loại. Nhưng lúc này Tống Tri Uyển lại cất giấy bút, đi về phía trước.
Tề Dĩnh nhìn phản ứng của Tống Tri Uyển thì hơi mất kiên nhẫn: “Bác sĩ Tống, cả mảnh vườn này tôi đã xem hết một lượt, không có gì đặc biệt, chúng ta đi lên phía trước xem đi. Chỗ này chỉ là mọc được nhiều thảo dược thôi, còn về chủng loại thì chúng ta đã hái hết rồi mà.”
Cô ta cũng không muốn tốn nhiều công sức trên đường đi.
Ngọn núi này rất lớn, độ cao so với mặt biển cũng không thấp, muốn đi hết là không thể nào, đi một buổi sáng ước chừng cũng chỉ có thể đi một nửa, cho nên phải tiết kiệm thời gian.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT