Tống Tri Uyển: …
Cô trầm mặc: “Không phải đã bảo cô đừng đến sao?”
Nhìn đi, chẳng phải là bị thương rồi sao.
Tề Dĩnh lấy tay che mắt, dùng con mắt còn lại nhìn cô, vẫn rất là kiên trì: “Tôi muốn lên núi.”
Sáng sớm trên núi mây mù rải rác như thể đưa con người vào trong tiên cảnh, cảnh sắc thực sự rất đẹp. Tề Dĩnh không nhịn được mà cảm khái: “Không khí nơi đây thật mát mẻ, rất là thoải mái.”
Nếu như trên người không đau đớn thì càng tốt hơn nữa.
Biểu cảm của Tống Tri Uyển trở nên nghiêm túc hơn: “Sương mù dày, mọi người phải cẩn thận, tuyệt đối không được đi lung tung.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play