Bà Lưu nói đến điều này, có chút đáng tiếc.
Nếu như nói nơi đó có rất nhiều dược liệu, vậy thì cũng chưa chắc, dù sao nơi đó cũng chỉ lớn như vậy, nhưng nếu nói không nhiều, cũng không phải là ít, sản lượng nằm ở mức đáng xấu hổ.
Thêm một điều, vị trí đội sản xuất nơi nhà của bà Lưu, vô cùng vắng vẻ.
Sau khi từ Nam Thành qua, phải tốn hai giờ đồng hồ đến xã Hòa Bình, lại từ xã Hòa Bình đến đội sản xuất, vòng vo ít nhất cũng phải ba bốn tiếng.
Với lại còn không có xe đến thẳng, đường lại khó đi, loại ở trong rừng sâu, đi một chuyến quả thật kiệt sức.
Nơi hẻo lánh này sản xuất dược liệu, muốn lấy đi bán, cũng phải có người đến, bọn họ đều không thích ra ngoài, huống hố là vào núi, nếu là người bản địa dẫn vào, cũng vẫn là có chút nguy hiểm.
Nói chung, so với giá cả và hiệu suất thì không cao, không đáng đi như vậy, nhưng mà người bên ngoài biết cũng không nhiều.
Bà Lưu đã làm việc ở Tống gia hơn ba mươi năm, một năm cũng chỉ về khoảng hai ba lần.
Tuổi của bà ngày càng lớn, đi một chuyến mệt mỏi như vậy, ít nhất phải ở trong nhà nghỉ ngơi hai ba ngày, mới có thể khỏe hơn, rồi lại khởi hành trở về, lại phải nghỉ ngơi lần nữa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play