Tống Tri Uyển liền đưa ra chủ ý cho Tiểu Tinh : “Trước tiên cứ đem mục tiêu nhắm đến những người nào ăn không đủ no, chỉ cần hứa hẹn cho người tôi ăn cơm, tự nhiên sẽ có người gia nhập.”
Tất nhiên đối với người còn không có đủ cơm ăn mà nói, tôn nghiêm gì đó đều không quan trọng chút nào.
Ăn no bụng mới là quan trọng nhất.
Áp dụng phương pháp này, đội dân binh của Tiểu Tinh liền có hơn trăm người. Đây là lén lút mà làm nên chuyện lớn.
Hơn trăm người này, một mặt là bảo đảm an ninh trật tự tại Nam Thành, một mặt là tới ngoại ô phía tây bên này hỗ trợ, dựa theo sự phân công thay phiên nhau, tới bên này giúp đỡ, tự nhiên liền có cơm ăn.
Hiện tại Tống An Thanh nghiên cứu cách trồng lương thực, cũng không cần báo cáo lên phía trên. Cho nên muốn thỏa mãn sức ăn của hơn trăm người này vẫn là rất dễ dàng. Hơn nữa hải sản ở bờ biển cũng nhiều, vấn đề ăn uống đều có thể giải quyết.
Chu Thì Dự nghe Tống Tri Uyển nói xong, lại nhìn nơi này nhiều thêm một chút, cũng phát hiện mấy đứa nhỏ này làm việc vô cùng tích cực, cũng không thỉnh thoảng tỏ vẻ lười biếng gì cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play