Sân huấn luyện chợt vang lên một tiếng nổ dữ dội, tiếng ồn hỗn loạn như tràn qua tai, át đi cả nhịp tim đang đập dồn dập trong lồng ngực Ngải Lật. 

Con ngươi cô co rút lại, thần kinh như bị kéo căng đến cực hạn, mang theo cảm giác cận kề cái chết.

“Ô, bên này đánh nhau dữ quá vậy?”

“Tay trái bị cắt đứt, xương sườn và chân phải đều tổn thương, đánh kiểu này mà giống phong cách của cậu ta sao?”

“Lạ thật, hai người đó đâu có thù oán gì, sao đánh nhau y như tử thù?”

“Leo kia thì không lạ, cậu ta đánh càng đánh càng hăng... Nhưng thiếu gia nhà Công tước thì nhìn cũng điên chẳng kém gì.”

Có người bật cười trêu chọc.

“Cứ như con hổ mẹ bị cướp mất con vậy.”

“Vậy có khi nào đang tranh giành con về nhà đấy?”

Tình hình chiến đấu trên võ đài quá kịch liệt, đến mức ở vị trí Ngải Lật đứng dưới đài cũng nghe rõ tiếng bàn tán.

Nghe đến tên Leo, Ngải Lật trong lúc lùi lại đã lén liếc xuống đài, nhưng đúng khoảnh khắc ấy, con sói tóc đỏ trước mặt cô bật cười đưa tay, đặt lên vai mảnh mai của cô.

Bàn tay to lớn, đầy sức mạnh của một Alpha tùy tiện đè lên vai cô, cách qua lớp vải áo vẫn cảm nhận được sức nóng nguy hiểm bừng bừng từ cơ thể đối phương, khiến Ngải Lật run lên bần bật.

Phía sau là mép võ đài, cô không còn đường lùi.

Ngải Lật run rẩy, vùi đầu thấp hơn nữa.

Klein tay kẹp điếu thuốc, mỉm cười nhìn cô, ánh mắt như thợ săn đầy hứng thú, đảo qua đôi mắt màu xanh nước của cô.

Cái mũi nhỏ nhắn, đôi môi mềm mỏng đầy đặn, rồi dừng lại ở phần cơ thể phía dưới đang run rẩy vì bị bao vây trong lãnh địa của anh ta.

“Ừm? Trên người cô có mùi gì...?”

Khi anh ta tiến sát gần cô gái mềm mại thơm tho này, hình như ngửi được điều gì đó khiến anh ta bừng tỉnh, khẽ nhíu mày một cái, rất nhanh đã che giấu đi nét khó chịu.

“Trừ điểm đó ra, cô rất được đấy. Cô thực sự là Alpha à? "

" … Ừ, tôi hỏi ngu thật, tiếc quá.”

Nhưng, tiếc cái gì? Ngải Lật cứng người, không nhịn được lại khẽ run.

Rồi cô nghe thấy anh khẽ thở dài, nhẹ nhàng vuốt vai cô.

“Đừng sợ, đừng sợ, có gì phải sợ đâu?”

“Tôi nói rồi mà, chúng ta sẽ chơi thật vui.” Klein đưa tay vỗ nhẹ má cô, dỗ dành.

"Nào, phải tỏ ra vui vẻ một chút chứ, được không?”

Dưới lòng bàn tay anh, cơ thể mềm mại run rẩy càng dữ dội hơn. Ngải Lật nhắm mắt, quay đầu đi, gần như muốn giả chết để tránh đi thân thể cường tráng mang theo hơi thở nam tính đè ép sát vào.

Hơi khói thuốc nồng nặc trên người anh ta khiến khóe mắt cô đỏ lên, cổ họng khô khốc.

“ Tôi nhìn ra được, cô không thích mùi này.”

Klein vung tay một cái, tàn thuốc rơi tản mác xuống đất. Ngay sau đó, cánh tay mạnh mẽ tỏa nhiệt ấy ôm thẳng lấy cô vào ngực. 

Anh ta cúi đầu xuống, cười nhìn cô.

“Không đánh thực chiến nữa. "

"Vậy thì.. Đi uống với tôi một chén nhé?”

Ngải Lật bị hơi nóng từ anh bao vây đến mức không dám nhúc nhích, cuối cùng run rẩy thốt ra một câu.

“Không, không được.”

“Không đánh thì thôi.” 

Cô né tránh ánh mắt đang nhìn chằm chằm của Klein, cố gắng đẩy tay anh ta ra, đẩy không nổi nên suýt khóc đến nơi.

“… Anh đẩy tôi xuống khỏi đài trước đi được không?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play