Tính ra Lệ Cẩn rời cung đã hơn một tháng, Chương Thanh vài lần viết thư cho hắn đều như đá chìm đáy biển. Đêm nay, nàng gặp ác mộng, trong mộng Lệ Cẩn cả người là máu nói lời tạm biệt với nàng: “Công chúa hãy tự chăm sóc mình, nô tài không đáng để công chúa thương tâm…” Chương Thanh muốn tiến lên nhưng thế nào cũng không thể chạm đến hắn.
“Không cần!” Chương Thanh hét lớn từ trong mộng bừng tỉnh, cả người ướt đẫm mồ hôi, phát hiện là mơ nhưng lòng vẫn còn sợ hãi.
Tri Xuân lúc này nghe tiếng động vội vàng chạy vào, an ủi nàng: “Công chúa đừng sợ, là mộng thôi, là mộng mà thôi, đều là giả.”
Chương Thanh khóc nức nở: “Tri Xuân, ta mơ thấy Lệ Cẩn đã xảy ra chuyện, hắn chảy rất nhiều rất nhiều máu, làm sao bây giờ, có phải hắn không về được nữa không?”
Tri Xuân tiến lên ôm lấy nàng, vỗ nhẹ lưng nàng nói: “Phía trước chưa có tin báo bại trận, công chúa đừng tự dọa mình, sẽ không có chuyện gì đâu, có lẽ ngày mai Lệ tổng quản sẽ trở về.”
Chương Thanh cảm thấy vô cùng bất an, vùi đầu vào gối khẽ khóc.
Tri Xuân thấy vậy nói: “Công chúa đừng lo lắng, chúng ta có thể truyền tin cho Lục gia, nhờ Lục gia giúp chúng ta hỏi thăm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT