Chương Thanh cắn môi cố nén, “Vô sỉ…” Chịu đựng cơn khô nóng, phun ra hai chữ này xong, ý chí liền không thể khống chế, thân mình không tự chủ được mà dán về phía hắn, Tấn Phó lại không vội, đứng một bên nhìn vẻ mặt nàng si mê say đắm, không động đậy. “Cứu… cứu ta…” nàng nắm lấy tay hắn đặt lên mặt, lên người mình.
Tấn Phó bị nàng chọc giận không nhẹ, tối nay vốn định nhẫn tâm giày vò nàng một phen, nhưng thấy nàng khó chịu vì nóng, vật quý trong lòng lại cầu xin mình thương yêu, đặt miếng thịt đến bên miệng mà không ăn? Sao có thể nhịn được?
Chương Thanh cắn chặt răng không lên tiếng nữa, Tấn Phó cũng không vội, dùng ngón tay qua lại nhẹ nhàng vuốt ve, không biết chạm đến chỗ nào, nàng trong phút chốc bật khóc, cuối cùng vẫn là đau lòng nàng, không đành lòng thấy nàng thống khổ như vậy, Tấn Phó vừa khẽ dỗ dành bên tai nàng vừa cúi người hôn xuống, là lạnh băng, là lửa nóng, là khoảnh khắc tỉnh táo, là bất lực chìm đắm, cuối cùng, nàng là của hắn.
Sáng sớm hôm sau, hai người rửa mặt chải đầu xong, liền chuẩn bị đến Khôn Ninh Cung thỉnh an, dược lực của Chương Thanh vừa qua, cả người bủn rủn, đêm qua bị hắn giày vò cả đêm, gọi ba lần nước vẫn không nghỉ, dược tuy khống chế được thân thể, nhưng đủ thứ chuyện đêm qua lại không thể quên được, Chương Thanh vừa xấu hổ vừa giận dữ người nam nhân bên cạnh muốn chết, thật sự không thể nhẫn nhịn. Sáng sớm nàng bị đánh thức, mắt cay xè không mở nổi, lại bị hắn dỗ dành dậy nam nhân độc ác này tuy thủ đoạn quỷ quyệt, nhưng khi chăm sóc người khác lại không nhờ tay ai, tự mình hầu hạ nàng mặc quần áo xỏ vớ, nàng thật sự không nhìn nổi, đẩy hắn ra, tự mình thu dọn xong xuôi rồi đứng ở cửa.
Trước khi ra cửa, Tấn Phó ghé tai nàng hỏi: “Còn đau không?” Chương Thanh trừng mắt liếc hắn một cái, bước ra khỏi cửa, bị hắn kéo trở lại, cười nói: “Ta không nói là được.” Rồi thở dài không yên tâm nói: “Tiểu tổ tông, lát nữa đến Khôn Ninh Cung nghỉ ngơi chút, nếu bị ủy khuất, về đây ta xả giận cho nàng, hứa với ta, nha?”
Chương Thanh không nói, sợ hắn lại lải nhải bèn gật gật đầu, Tấn Phó không nhịn được hôn má nàng, rồi dẫn nàng ra ngoài, cảnh tượng này vừa vặn bị Tina đang đợi trong sân nhìn thấy, nàng cũng thức trắng đêm, mắt hơi thâm quầng, nhìn vẻ ngọt ngào thân mật của hai người, đáy mắt lại hơi đỏ lên, giống như đứa trẻ bị ủy khuất, trong lòng lại đầy vẻ kiêu ngạo, muốn Thái tử cũng dỗ dành mình.
Nào ngờ Tấn Phó nhìn thấy nàng, chỉ nói một câu “Đi thôi” rồi không quay đầu lại, chỉ có Chương Thanh đi ngang qua mình hành lễ, Tina quay đầu đuổi theo Thái tử, lại giận dỗi không chịu mở lời trước, không ngừng bước nhanh hơn, cố ý đứng sát bên cạnh hắn, phảng phất chỉ có như vậy mới có thể chứng minh vị trí chính phi của mình. Chương Thanh nhìn hai người phía trước chỉ cảm thấy thật xứng đôi, hắn vì sao lại muốn làm khó mình… Bất quá nàng cũng không vội, đi sớm hay muộn Hoàng hậu cũng sẽ không dễ dàng tha cho mình, nàng cứ đi theo là được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT