Hôm nay, Thái tử đảng tụ tập ở Đông Cung, Tấn Phó một bộ dáng lười biếng dựa vào ghế, xung quanh quỳ đầy thị nữ hầu hạ, người bóp vai, kẻ đấm chân, hận không thể tự tay đút đồ ăn cho Thái tử. Trước đây người được sủng ái nhất là Thu Oánh, giờ Thu Oánh không còn, tâm tư của mấy người khác lại rục rịch.
Tâm trí Tấn Phó không đặt ở đây, nhìn cảnh ca múa trước mắt, hắn nhớ lại chuyện ba năm trước…
Ba năm trước, cũng tại buổi tụ tập ở Đông Cung, Tấn Phó nghe nói Chương Thanh lại đắc tội Hoàng hậu, hạ quyết tâm phải cho nha đầu này một bài học, hắn sai thị vệ đánh Lệ Cẩn, còn dặn dò hờ hững: “Chừa cho nó hắn hơi thở mà mang về.” Về lý do đánh Lệ Cẩn, trong đó cũng có chút tư tâm, mấy ngày trước ở học đường thấy hai người liếc mắt đưa tình, hắn không khỏi cảm thấy khó chịu.
Khi Thuận Tử kéo Lệ Cẩn cả người đầy máu vào trước mặt Thái tử, đám người Thái tử đảng đang nâng chén vui vẻ, ca múa không ngừng, Tấn Phó nhìn chằm chằm người đang nằm bò trên đất, thấy hắn cố gắng giãy dụa đứng dậy loạng choạng, Tấn Phó khẽ cười, nói: “Công chúa tuổi nhỏ không hiểu chuyện, gây họa chắc là do người bên cạnh xúi giục, nếu sau này ngươi không còn xuất hiện trước mặt công chúa nữa, bổn cung hôm nay sẽ tha cho ngươi một mạng.”
Khóe mắt Lệ Cẩn rớm máu, trông thật đáng sợ. Nghe Thái tử nói, hắn cắn răng chịu đựng đau đớn đáp: “Nô tài sinh là người của công chúa, chết là quỷ của công chúa, xin khó vâng lời.” Nói xong hắn không chống đỡ nổi nữa, nghiêng người ngã xuống, cuối cùng không gượng dậy được.
Tấn Phó dùng đầu lưỡi liếm liếm răng, đẩy cung nữ đang hầu hạ bên cạnh ra, bước đến trước mặt Lệ Cẩn, một chân đạp lên lưng hắn, chỉ nghe một tiếng r*n rỉ, Tấn Phó cúi người nói: “Người của công chúa? A, chẳng qua chỉ là một con chó trong hoàng cung, thật không biết điều, bổn cung hôm nay sẽ tiễn ngươi một đoạn đường.” Nói rồi chân hắn vừa định dùng sức, chợt nghe bên ngoài một trận ồn ào, tiếp theo Chương Thanh mắt đỏ hoe xông vào.
Chương Thanh nhìn thấy máu trên người Lệ Cẩn thì ngây người, hét lớn với Tấn Phó: “Buông hắn ra!” Rồi nàng xô mạnh Tấn Phó. Chương Thanh không có nhiều sức, nhưng Tấn Phó lại theo ý nàng, lỏng chân, trở về chỗ ngồi, sai cung nữ rót rượu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT