Bùi Dữ nghe mà vui, nhưng vẫn nói: “Tóm lại là anh thích em, yêu em, chiều em là chuyện đương nhiên. Trước giờ chúng ta vẫn như vậy mà, ai nói gì với em thế?”
Ôn Xu thành thật: “Không ai cả, chỉ là em tự nghĩ thôi. Em cảm thấy anh ở bên em thật sự rất vất vả, mà đáng lẽ anh không cần phải như vậy.”
Bùi Dữ lắc đầu, “Không có chuyện gì là ‘đáng lẽ không cần’. Nếu anh không muốn thì đã không làm. Em đừng nghĩ như vậy.”
Ôn Xu nhỏ giọng: “Chỉ là... Cố Cẩn Hành nói anh hồi trước không phải kiểu người như bây giờ.”
Bùi Dữ nhướn mày: “Vì lúc đó anh chưa gặp được em thôi. Với lại Cố Cẩn Hành còn chưa từng yêu ai, đừng nghe cậu ta, không đáng tin.”
Ôn Xu bị anh chặn họng, muốn phản bác mà không biết nói gì.
“Thôi nào,” Bùi Dữ xoa đầu cô, “Anh tưởng có chuyện lớn lắm, hóa ra bé con của anh lại tự suy diễn lung tung.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT