Mới đi được vài bước, Bùi Dữ đã nhận ra Ôn Xu có vẻ không vui, anh liền chậm lại.
“Sao thế? Hoa không đủ đẹp hả?”
Ôn Xu lắc đầu, “Không phải đâu, em thích mà.”
Bùi Dữ bế cô lên cao một chút, cười hỏi: “Vậy sao tự nhiên mặt ỉu xìu vậy, hả bé con?”
Rõ ràng lúc nãy còn rất vui khi hái hoa, sao giờ lại buồn bã thế này. Chắc chắn là có liên quan đến anh rồi.
Ôn Xu chẳng muốn nói ra, cô thấy chuyện này hơi... ngại ngùng. Nói ra thì sợ Bùi Dữ lại nghĩ cô rảnh quá hay không biết điều.
“Đừng nói linh tinh,” cô nói nhỏ, “Em không có buồn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT