Không do dự nhiều, hắn nhanh chóng chạy quanh tìm một quán mì nhỏ gọi chủ quán làm một bát mì, lại thêm hai chén nước canh uống liền một hơi, lúc này mới dịu lại cơn đói quá mức.
Lục Tu Viễn vốn định tiết kiệm một chút, buổi trưa mang theo ít đồ ăn, ăn tạm cho qua, rồi chiều về nhà ăn cơm. Nhưng nhìn tình hình hôm nay, rõ ràng hắn không cố nổi để về nhà hơn nữa việc đọc sách tiêu hao nhiều sức hai cái bánh mang theo buổi trưa cũng không đủ.
Rút kinh nghiệm, hắn quyết định điều chỉnh lại kế hoạch lần sau sẽ mang theo thêm hai cái bánh, như vậy buổi trưa mới đủ no. Mà vì hắn đọc sách rất nhập tâm, không tiện ra ngoài gọi người hầu lấy nước nên dứt khoát tự mang theo bình nước.
Ăn xong mì, hắn ngồi xe bò trở về. Về đến nhà, Trương thị hầm cho hắn một bát canh củ cải với trứng rán.
"Đông ăn củ cải, hè ăn gừng, chẳng cần thầy thuốc kê đơn."
Canh củ cải vừa rẻ vừa bổ được Trương thị hầm cho đến khi chuyển sang màu trắng sữa, bên trên còn nổi mấy miếng trứng rán vàng óng. Trở về từ bên ngoài trời lạnh, uống một bát canh nóng hổi như vậy, cả người đều thấy dễ chịu vô cùng.
Ăn cơm xong trời đã tối hẳn. Lục Tu Viễn cũng không đốt đèn đọc sách đêm, một phần vì tốn dầu phần khác là do ánh sáng yếu, hại mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play