Cô ấy định đứng dậy để chém thêm một nhát, nhưng vì mất quá nhiều máu nên không còn sức lực. Gương mặt của người thợ săn hiện lên biểu cảm vừa như khóc lại vừa như cười. Thời Tuế lấy điện thoại của cô, mở phần gọi khẩn cấp của hiệp hội.
Điện thoại có định vị sẵn, xe cứu trợ của hiệp hội sẽ đến nhanh thôi.
“Ta cũng đâu có làm đến mức đó…”
Thời Tuế vừa gọi điện vừa nói.
“Anh ta sắp chết rồi, có thể khiến anh ta đến bước này, cô đã rất mạnh.”
Cô nghĩ ngợi một chút, lại bổ sung thêm.
“Từ giờ trở đi, cô là thợ săn. Anh ta mới là con mồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT