Thời Tuế ngoan ngoãn nằm yên trên giường, bình tĩnh như một đứa trẻ ngoan.
Rèm ký túc xá dày và nặng, gần như không cho ánh sáng lọt vào.
Đồng hồ chỉ đầu giờ chiều, ánh mặt trời ngoài kia vừa vặn đẹp đẽ.
Cơ thể cô vẫn chưa điều chỉnh lại đồng hồ sinh học, chưa đủ tỉnh táo để bước ra ngoài đi dạo.
Trong khi đó, mấy đứa bạn cùng phòng vốn đã quen nếp sống ngủ ngày cày đêm vẫn đang ngủ say, cả phòng tràn đầy hơi thở uể oải, thi thoảng còn vang lên vài tiếng ngáy nhẹ.
Thời Tuế cảm thấy… cái người tối qua khóc thét vì “emo” kia chắc là một linh hồn khác của chính mình.
Tối qua, giọng nói của người đó trong phòng y tế thật sự rất êm tai, hành động cũng khá dịu dàng, chỉ là những lời người đó nói thì cô nghe chẳng hiểu nổi.
Sau câu nói cuối cùng của hắn, cô lập tức ngất đi, đến khi tỉnh lại thì đã thấy mình nằm trên giường ở ký túc xá.
Nhưng, Thời Tuế thật ra… chẳng quên gì cả.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT