Lo sợ trên đường sẽ gặp phải lưu dân ẩn nấp ở đâu đó, trưởng thôn là người cẩn trọng, thấy mọi người đều muốn tự mình đi thôn Vãn Hà xem tình hình, hắn dứt khoát đưa tất cả thanh niên trong thôn chủ động xung phong đi cùng.
Bốn, năm mươi người vai khiêng cuốc, tay cầm rìu, xuất phát từ thôn Đào Lý, trên đường đi qua mấy thôn khác, thẳng đến thôn Vãn Hà.
Họ đi qua đâu, dân làng khác đều rướn cổ nhìn, lớn tiếng hỏi họ đi đâu, có phải đi đánh nhau không, sao lại có trưởng thôn dẫn đầu.
“Thôn Vãn Hà gặp lưu dân, hơn nửa số đàn ông trong thôn đã chết, bây giờ trong thôn họ chỉ còn lại người già, phụ nữ và trẻ em, ngay cả thi thể cũng không khiêng nổi. Họ thật sự không còn cách nào mới chạy đến tìm chúng ta giúp đỡ, chúng ta đi theo trưởng thôn xem tình hình, có thể giúp được thì giúp một tay.”
Lời này vừa nói ra, mọi người kinh hãi hít một hơi.
“Hơn nửa đàn ông đều chết hết rồi ư?? Mọi người không đùa chứ!” Đó là bao nhiêu người chứ. Thôn Vãn Hà họ cũng biết, hẻo lánh thật sự, vào thôn chỉ có một con đường nhỏ, sao lưu dân lại chạy đến chỗ đó?
Ngay cả họ còn không thích đi hướng đó, một nơi chim không thèm ỉa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play